Nhan lão thái thái liếc mắt nhìn Đại nhi một cái, nói ra tất cả những chuyện mà Đạo Hoa đã trải qua ở lớp học: "Ngươi là Huyện lệnh đại nhân, quen xử án, ngươi nói cho bà lão ta một chút, Tần phu tử này có làm tròn bổn phận thầy không?"

Nhan Trí Cao tỏ vẻ bất ngờ, ông ta không ngờ Tần phu tử lại nhắm vào trưởng nữ trong lớp, dò hỏi: "Chẳng lẽ là nhầm rồi?"

Nhan lão thái thái hừ lạnh: "Trên lớp nhiều người như vậy, nếu ngươi không tin thì có thể đi hỏi người khác."

"Cái này..."Nhan Trí Cao buồn bực,"Không phải, cái này là vì sao đây?"

Hắn có chút không rõ nguyên nhân Tần phu tử làm như vậy.

Đạo Hoa là trưởng nữ của hắn, nhằm vào nàng, đây không phải là không nể mặt mũi hắn sao?

Nhan lão thái thái nhìn Đại Nhi, thở dài: "Trí Cao, từ nhỏ ngươi đã đọc sách rất tốt, năng lực làm việc cũng mạnh, nhưng nếu nói đến xử thế của con người thì ngươi còn kém xa lắm."

"Ta biết, ngươi ghét bỏ xuất thân thương nhân Lý thị, nhưng ngươi để tay lên ngực tự hỏi, mấy năm nay, nếu không phải Lý thị giúp ngươi xử lý việc nhà, ngươi có thể an tâm ở tiền viện làm việc sao?"

Nhan Trí Cao yếu ớt phản bác: "Nương, sau khi sinh Văn Tu, Văn Khải ra con đã không chê Lý thị nữa."

Sĩ nông công thương, thương nhân địa vị thấp nhất, thời điểm tuổi trẻ khinh cuồng, hắn xác thực khinh thường thương nhân toàn thân mùi tiền.

Nhưng bây giờ, Lý thị sinh cho hắn hai nam một nữ, hắn cũng không quan tâm đến xuất thân thương nhân của nàng.

Nhan lão thái thái: "Vậy vì sao con còn nạp Lâm thị? Không phải là nghĩ nàng có một phụ thân tú tài, học thức của nàng không tệ, có thể cùng nhau ngâm thơ, thắp đuốc trò chuyện suốt đêm với con sao."

Nhan Trí Cao bị Nhan lão thái thái nói đến có chút không được tự nhiên, cúi đầu không nói lời nào.

Nhan lão thái thái: "Chuyện trong phòng ngươi, ta lười quản, ngươi sủng ái tiểu thiếp thì được, nhưng tuyệt đối không thể coi nhẹ việc chính thê. Phải biết rằng, nếu ngươi thiên vị quá mức, đó chính là nguồn gốc của loạn gia."

Lần này Nhan Trí Cao không nhịn được hỏi:”Nương, con coi nhẹ đám Lý thị và Văn Tu bao giờ thế?"

Nhan lão thái thái nghiêng mắt liếc hắn một cái: "Ta không mù mắt, có hay không tự ngươi hiểu rõ, ngẫm lại ngươi đối xử với Văn Bân và Di Song như thế nào, lại đối xử với Văn Tu, Văn Khải và Đạo Hoa như thế nào."

"Lý thị xuất thân quả thật không đủ cao, nhưng mấy năm nay nàng giúp ngươi chăm sóc gia đình thật chặt chẽ, không có công lao cũng có khổ lao, mà thiếp thất kia của ngươi, nàng ta giúp ngươi làm cái gì?"

"Trí Cao, người không thể quên gốc, hôm nay nếu không phải ta ngăn cản, ngươi nhất định là cái gì cũng không hỏi đã trực tiếp quở trách Đạo Hoa?"

"Mấy đứa con khác của ngươi thế nào, ta không biết, nhưng Đạo Hoa, nha đầu này tính tình nóng nảy, chuyện trên lớp học vốn là nàng chịu ủy khuất, ngươi không phân tốt xấu trách mắng nàng, coi chừng nàng ly tâm với ngươi."

Nhan Trí Cao nhíu mày:”Nương, nương cũng quá sủng nàng rồi. Đúng, hôm nay con không điều tra rõ chuyện xảy ra trên lớp học là con không đúng, nhưng Đạo Hoa chống đối sư trưởng, mặc kệ nguyên nhân gì, đây đều là không nên."

Nhan lão thái thái: "Không có sự xúi giục của thiếp thất nhà ngươi, có thể xảy ra chuyện như vậy sao?"

Nhan Trí Cao bất đắc dĩ: "Nương, không phải nói Đạo Hoa sao, sao lại kéo đến chỗ Lâm thị?"

Nhan lão thái thái hừ lạnh: "Việc này chẳng lẽ không liên quan đến nàng ta sao? Tần phu tử kia dám đối xử với Đạo Hoa như vậy, không phải là bởi vì có Lâm thị chống lưng cho nàng ta sao? Ngươi đi nói cho Lâm thị, bảo nàng ta an phận một chút cho ta, vừa là phu tử, vừa là đệ đệ, đây là coi Nhan gia thành nhà nàng ta sao?"

Nhan Trí Cao: "Nương, nếu lúc trước Lý thị có thể mời được phu tử, con cũng sẽ không tiếp thu ý kiến của Lâm thị, để Tần phu tử đến nhà đi học. Về phần đệ đệ Lâm thị, học thức không tệ, bình thường quả thật có thể giúp được nhi tử."

Nghe vậy, Nhan lão thái thái thở dài trong lòng.

Địa vị của nữ nhân ở nhà chồng trực tiếp liên quan đến nhà mẹ đẻ, nhưng nhà mẹ đẻ Lý thị so với Lâm thị, quả thật kém không ít, chỉ một mình Lâm sư gia, đã khiến cho mấy huynh đệ làm thương nhân của Lý thị đều kém hơn.

"Bất kể nói thế nào, con bảo Lâm thị thành thật một chút, nàng là thiếp thất, đừng có ý định nhúng tay vào giáo dưỡng của các cô nương. Còn con, con là phụ thân không sai, nhưng hài tử cũng có ý nghĩ của hài tử, nhất là Đạo Hoa, từ nhỏ nàng không nuôi ở bên cạnh các con, vốn đã lạnh nhạt một chút, nếu như gặp phải vấn đề, con đi lên liền quở trách, như vậy sẽ đẩy nàng càng xa."

Nhan Trí Cao không nói gì: "Ngài không lo lắng, Đạo Hoa đẩy ta ra xa hơn?"

Nhan lão thái thái: "Nếu thật sự là như vậy, đó là chuyện của ngươi."

Nhan Trí Cao không còn lời nào để nói:

"Nương, con đã nhìn ra rồi, Đạo Hoa là thịt trong lòng người."

Nhan lão thái thái trừng mắt liếc hắn một cái:

"Ánh mắt của ngươi quả thực có chút không tốt, mới nhìn ra được!"

“…."

Nhan Trí Cao đã thua trận.

Nhan lão thái thái nhìn thấy hắn liền tức giận, phất phất tay: "Cút đi, tối nay ta bảo mọi người ăn ở trong phòng của mình, ngươi muốn đi đâu thì tùy ngươi."

"Nhi tử cáo lui!"

Nhan Trí Cao đau đầu ra khỏi Tùng Hạc Viện, theo bản năng đi về phía Song Hinh Viện. Khi sắp bước vào cửa viện, nghĩ đến lời mẫu thân nói, bước chân lại quay về chính viện.

Vừa bước vào sân, hắn đã nghe tiếng cười đùa vui vẻ phát ra từ phòng chính

"Khụ khụ ~ "

Nhan Trí Cao đi vào phòng chính, mẫu tử bốn người một khắc trước còn vui vẻ hòa thuận nhất thời yên tĩnh, đồng thời nhìn hắn.

"Phụ thân, sao người lại tới đây? Không đi Song Hinh Viện sao?"

Nhan Văn Khải nói chuyện từ trước đến nay đều không có đầu óc, nhìn thấy Nhan Trí Cao, thuận miệng nói một câu như vậy.

Lời này vừa nói ra, Nhan Trí Cao đang chuẩn bị ngồi xuống vẻ mặt không được tự nhiên, nếu không phải biết bản tính của đứa con trai Nhan Văn Khải này, ông ta còn tưởng rằng đây là đang trêu chọc ông ta.

Nhìn lướt qua phu nhân và con trai trưởng cũng có chút bất ngờ, lúc này hắn mới ý thức được, bình thường hắn hình như là có chút xem nhẹ chính viện.

Nhan Văn Tu trừng mắt nhìn Nhan Văn Khải, ra hiệu hắn không nên nói lung tung nữa.

Nhan Văn Khải bĩu môi, hắn kỳ quái mà, bình thường phụ thân rất ít đến chính viện ăn cơm, đêm nay tổ mẫu để mọi người ở trong phòng mình ăn, hắn liền theo bản năng cho rằng phụ thân muốn đi Song Hinh Viện.

Bây giờ nhìn thấy ông đến chính viện, hắn hỏi một câu còn không được sao?

Đạo Hoa đứng ở một bên nhìn thấy hai ca ca tương tác với nhau, cúi đầu hé miệng cười.

Tiểu ca này của nàng thật đúng là ngay thẳng đến đáng yêu!

Lý phu nhân cười đưa thêm một bộ bát đũa cho Nhan Trí Cao, hỏi: "Lão gia không ăn ở viện của lão thái thái?"

Nhan Trí Cao lắc đầu, nghĩ đến cảnh lão thái thái phất tay đuổi hắn ra ngoài, hắn cảm thấy hơi khó chịu.

Nếu là trước kia, lão thái thái nào sẽ đối xử với hắn như vậy, đó là hận không thể đem tất cả thứ tốt đều cho hắn.

Nhưng sau khi đến đây lần này, hắn rõ ràng cảm giác được, hắn đã không còn là quan trọng nhất trong lòng lão thái thái, bây giờ, trưởng nữ của hắn mới là thịt trong lòng lão thái thái.

Người làm cha như hắn muốn nói nữ nhi mình vài câu, lão thái thái sẽ quở trách hắn nửa ngày. (Đáng đời cái tội vô ơn)

Nhan Trí Cao liếc nhìn Đạo Hoa, vốn định trách cứ vài câu, nhưng nghĩ tới lời lão thái thái nói, rốt cuộc không mở miệng, chỉ là như vậy, sắc mặt có chút không tốt.

Lý phu nhân thấy lão gia nhà mình không có chỉ trích nữ nhi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, không ngừng nháy mắt với nàng: "Đạo hoa, mau đưa phụ thân con một bát canh móng heo đậu tương con làm."

Đạo Hoa nhận được chỉ thị, cũng không chậm trễ, hào phóng đứng lên, múc cho Nhan Trí Cao một bát canh móng heo đầy ắp: "Phụ thân, mời dùng."

Nhan Trí Cao liếc nhìn trưởng nữ, thấy nàng cười tủm tỉm, lời chỉ trích rốt cuộc nói không nên lời, "Ừm" một tiếng, bưng canh lên ăn.

Vừa ăn liền không dừng miệng được.

"Canh này là Đạo Hoa làm?"

Lý phu nhân cười gật đầu: "Cũng không phải sao, ngoại trừ móng heo là bà tử trong bếp hỗ trợ chuẩn bị, còn lại, đều là Đạo Hoa tự tay nấu."

Nhan Trí Cao kinh ngạc nhìn thoáng qua trưởng nữ: "Tài nấu ăn của Đạo Hoa rất tốt."

Đạo Hoa khiêm tốn nói: "Tổ mẫu và Tam thẩm dạy tốt." Chủ yếu là do không gian sản xuất đậu tương tốt.

Nhan Trí Cao lại hỏi: "Canh này tổ mẫu của con có đưa chưa?"

Lý phu nhân: "Thiếu ai cũng không thể thiếu lão thái thái, canh vừa nấu xong, Đạo Hoa liền đưa qua, nhị phòng và tam phòng cũng có."

Nhan Trí Cao lại muốn hỏi Song Hinh Viện có hay không, nhưng nghĩ đến Đạo Hoa tới không bao lâu, liền nổi lên xung đột với bên kia nhiều lần, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.

Nhan Văn Khải liên tiếp uống ba bát canh móng heo, lúc còn muốn múc một bát, bị Lý phu nhân gõ vào mu bàn tay.

"Lại uống buổi tối không nên ăn nhiều."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play