Chu Tĩnh Uyển đặt son môi lại vào hà bao:“Đạo hoa có mở cửa hàng phấn son, chắc vẫn còn, đợi lát nữa ta giúp ngươi hỏi một chút.” Nói xong, tiếp tục cầm lấy cỏ khô cho ngựa ăn, vừa cho ngựa vừa vuốt ve nói.
“Kỳ thực, Tiểu vương gia người này vẫn rất tốt, ngươi xem, ngựa tốt như vậy, nói đưa liền đưa cho chúng ta.”
Đổng Nguyên Dao im lặng: “Ngươi không phát hiện sao? Chúng ta chỉ là thuận theo, Tiểu vương gia thật sự muốn tặng, chỉ có Nhan gia đại cô nương.”
Chu Tĩnh Uyển sửng sốt: “Thật sao?” Nói xong, cười cười, “Ta biết rồi, của cải của nhà Đạo hoa không giàu có bằng chúng ta, cho nên Tiểu vương gia mới giúp đỡ nàng như vậy.”
Đổng Nguyên Dao kích động muốn ôm đầu, thôi, không nói với cái đầu này nữa.
“Nước trong hồ này thật mát!”
Tiêu Ngọc Dương liếc mắt nhìn Đạo hoa xoay người nghịch nước bên hồ: “Nước này là nước suối từ đỉnh chủ phong chảy xuống.”
Hai mắt Đạo Hoa sáng ngời, ngẩng đầu nhìn chủ phong Ngũ Hoa sơn, hỏi: “ Bò lên đỉnh núi cần bao lâu?”
Tiêu Ngọc Dương: “Cầu thang ngọn núi chính là nối thẳng, không ngừng nghỉ, hơn nửa canh giờ đi. Làm sao, ngươi muốn đi lên xem suối núi kia?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT