Đạo Hoa gật đầu: “Có đạo lý.”
Lúc này, những người khác cũng tới cho ngựa ăn.
Tiêu Ngọc Dương dắt Hãn Huyết Bảo Mã của hắn đi đến bên cạnh Đạo Hoa: “Bên ngoài chuồng ngựa có một cái hồ nước, bên kia cỏ đặc biệt màu mỡ, chúng ta qua bên kia chăn ngựa đi.”
Đạo hoa: “Hay lắm!” Nói xong, quay đầu nhìn về phía Chu Tĩnh Uyển và Đổng Nguyên Dao, “Cùng nhau đi đi!”
Chu Tĩnh Uyển trực tiếp lắc đầu: “Muội ăn no rồi, bây giờ không muốn động, Đổng tỷ tỷ, tỷ cùng Đạo Hoa đi.”
Đổng Nguyên Dao cũng lắc đầu: “Ta cũng không muốn động.” Thân phận Tiểu vương gia bày ở trước mặt, luôn cảm giác bó tay bó chân, nàng mới sẽ không chủ động đi tìm không được tự nhiên.
Thấy vậy, Đạo hoa cũng không khuyên nhiều, dắt ngựa đi theo Tiêu Ngọc Dương ra khỏi trại ngựa.
Hồ nước cách trại ngựa mấy trăm mét, không lớn lắm, giống như một viên minh châu màu xanh lam khảm nạm trên mặt đất.
Lúc Đạo hoa và Tiêu Ngọc Dương dắt ngựa đến trước hồ nước, vừa vặn một trận gió nhẹ thổi tới, trên mặt hồ lập tức tạo nên từng gợn sóng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT