Nhan Văn Khải không để ý chút nào: “Cái này có là gì chứ, nếu chúng ta không đủ ăn, thì viết thư trở về là được rồi, đại muội muội ta người này hào phóng lắm, các ngươi cứ thoải mái ăn đi!”
Đổng Nguyên Hiên nhìn người này với vẻ cạn lời.
Đây là vấn đề đủ ăn không đủ ăn sao?
Đây là vấn đề đối đãi khác nhau.
Một xe của Tiểu vương gia là độc hữu của hắn, hắn tự mình ăn cũng tốt, tặng người cũng tốt, đều tùy hắn.
Mà bọn họ chỉ có thể ăn cùng ba huynh đệ Nhan Văn Khải, ăn một chút còn phải xem sắc mặt bọn họ, nhớ ân tình của bọn họ, càng đừng nói là muốn đưa một ít về nhà cho người nhà nếm thử.
Tiêu Ngọc Dương không để ý tới những người khác, vô cùng vui vẻ quạt cây quạt trở về ăn dưa hấu và nho.
Chẳng biết tại sao, đối với sự khác biệt của Đạo hoa, trong lòng hắn vô cùng hưởng thụ, thậm chí còn có chút mừng thầm không nói rõ được.
Cái này hoàn toàn khác với cảm nhận khi quan viên khác tặng lễ vật cho hắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play