Lời này vừa ra, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử không cười nổi, bọn họ đều không nghĩ tới Đạo Tử sẽ nói ra lời như vậy.
Hoàng thượng nghe Đạo Tử nói, sắc mặt có chút kinh ngạc: “Các ngươi thấy được rất nhiều nạn dân?”
Đạo Tử trả lời: “Không phải đặc biệt nhiều, nhưng mỗi nơi đều có một chút.”
Đạo Mang ngồi trong ngực Hoàng thượng mở miệng: “Ca ca dùng bạc của hắn mua lương thực cho nạn dân ăn, bạc của hắn dùng hết rồi, còn muốn của ta và đệ đệ.”
“Ta không muốn cho, nhưng nương nói, ca ca đang làm chuyện tốt, nên ủng hộ, ta và đệ đệ bảo ca ca viết giấy vay nợ, đưa bạc cho ca ca.”
Nghe vậy, Đạo Tử nhún vai ngồi xuống, đúng vậy, hắn bây giờ là con nợ đấy, nợ đệ đệ muội muội rất nhiều bạc, những thứ này đều cần chính hắn nghĩ biện pháp kiếm bạc.
Nhị hoàng tử cười cười, hoà giải nói: “Mạt Hi, nguyên lai tưởng rằng ngươi là một con gà trống vắt cổ chày ra nước, không nghĩ tới bạc của ngươi đều dùng đến chính diện, ngược lại Nhị bá hiểu lầm ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT