Bồn hoa lớn lại "trồng" thêm một người nữa.
Cảnh Dịch chớp chớp mắt, lùi sang một bên một bước lớn — lần này không phải do cậu "xới" đâu.
Một bồn hoa mà đã hại được hai người, Văn Túc An cắm đầu ngã vào, nằm bẹp trên mặt đất mãi không bò dậy nổi. Cảnh Dịch nhìn ước chừng khoảng cách và lực va chạm, cảm thấy rằng... ừm, có lẽ chắc là cú ngã này đau lắm.
Tư thế quen thuộc, địa điểm quen thuộc, tiếng rên rỉ đau đớn quen thuộc.
Văn Túc An khó khăn lắm mới lê lết ra khỏi bồn hoa, quay mặt sang, nước mắt ngắn dài nhìn Lệ Minh Chức: “Minh Chức, mặt mình bị phá tướng rồi, hu hu hu hu...”
Từ đuôi mắt xuống má cậu ta có một vết xước đỏ mảnh do cành hoa cào vào, không đến mức rách da, chỉ là trông hơi nhếch nhác, mặt mày bụi bặm, rõ ràng là đã ngã một cú ra trò.
Trước đây, hễ Văn Túc An gặp sự cố, Lệ Minh Chức sẽ cuống cuồng chạy đến quan tâm và chu đáo giúp đỡ, nhưng hôm nay Văn Túc An đợi trái đợi phải mà vẫn chẳng thấy sự lo lắng quen thuộc đó đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play