"Chúng ta có nên theo tiếp không?" Thấy Hà Chí Văn đi ra, Hạ Ninh liền quay sang hỏi Thang Lực.
Thang Lực ngẫm nghĩ một lát, rồi lắc đầu với cô, sau đó anh hất hàm về phía cửa hàng Hà Chí Văn vừa mới rời khỏi.
"Vào đó á?" Hạ Ninh lập tức hiểu ý của anh, chỉ là cô vẫn cảm thấy có chút không yên tâm: "Mình cứ thế này mà vào, không nói thẳng thì khó mà hỏi được gì, còn nếu nói thẳng ra… thì lỡ như người trong tiệm đó có quen biết thân thiết với Hà Chí Văn, liệu anh ta có quay lưng đi rồi báo tin ngay cho anh ta biết không? Thế chẳng phải là sớm bứt dây động rừng rồi sao?"
"Sẽ không đâu. Hà Chí Văn chắc chắn là đến ký gửi đồ. Lúc nãy anh ta đi ra với mặt mày hớn hở như vậy là vì vừa nhận được tiền." Thang Lực lúc nãy đã quan sát rất kỹ, nên trong lòng anh cũng đã hiểu rõ đôi chút. "Chẳng qua chỉ là mối quan hệ mua bán mà thôi."
Hạ Ninh nghĩ lại thì thấy đúng là như vậy thật. Cái tiệm này dù nhỏ đến mấy thì suy cho cùng cũng là cố định ở đây, không thể nói dọn đi là dọn đi ngay được. Dù trông cửa tiệm có vẻ xập xệ nhưng xem ra cũng không phải mới mở ngày một ngày hai. Làm ăn buôn bán, dù lớn hay nhỏ, một khi đã ổn định rồi thì thường sẽ không muốn dời đi, bởi một khi dời đi rồi thì nguồn khách quen cũ chưa chắc đã tìm đến địa chỉ mới, thiệt hại có thể sẽ không nhỏ. Nếu thực sự là ký gửi, thì mối quan hệ mua bán đơn thuần này cũng chẳng qua chỉ là tiền trao cháo múc. Không có hậu quả xấu gì thì cứ làm ăn qua lại, còn nếu có ảnh hưởng thì đương nhiên là đường ai nấy đi. Chủ tiệm có lẽ cũng không đến mức vì một Hà Chí Văn mà cố tình tiết lộ thông tin, đi đối đầu với cảnh sát, việc này chẳng có lợi lộc gì cho cửa tiệm cả.
Sau khi đã suy nghĩ thông suốt rồi, những băn khoăn của Hạ Ninh cũng nhanh chóng tan biến theo. Cô cùng Thang Lực tiến về phía cửa hàng thu mua điện thoại và máy tính cũ mà Hà Chí Văn vừa ghé qua. Sau khi bọn họ mở cửa bước vào thì liền thấy chủ tiệm đang ngồi bên trong, anh ta đang chăm chú dán mắt vào màn hình máy tính chơi game bài Solitaire. Có lẽ anh ta cũng không ngờ hôm nay lại đông khách như vậy, khách cứ vào ra tấp nập, nên khi thấy Thang Lực và Hạ Ninh bước vào, vẻ mặt anh ta thoáng lộ ra chút kinh ngạc.
"Hai vị muốn mua hay bán đồ ạ? Chúng tôi vừa bán điện thoại, máy tính cũ, và cũng vừa thu mua lại!" Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng khi thấy có khách tới cửa, ông chủ vẫn rất niềm nở đứng dậy từ sau chiếc bàn máy tính nhỏ, anh ta đứng sau dãy tủ kính trưng bày và mỉm cười niềm nở chào hỏi Thang Lực và Hạ Ninh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT