Chương 64: Gặp mẹ Trình 2
“Ăn cơm nhà đi, vừa hay hôm nay có người tặng dì con cá, dì còn mua hai củ củ cải để tối nay nấu canh cá.” Vương Thu Mai càng nói càng cảm thấy đây là một ý kiến hay, bà quyết định: “Cháu đừng về nữa, cứ ở đây ăn cơm tối đi.”
Trình Mạn vội vàng nói: “Mẹ, doanh trại có quy định thời gian trở về doanh trại, lỡ như anh ấy ở nhà chúng ta ăn tối bị muộn giờ thì phải làm sao?”
Vương Thu Mai tỏ ra do dự, quay lại hỏi: “Tiểu Lục, doanh trại quân đội của cháu quy định về trước mấy giờ?”
“Tám giờ.” Lục Bình Châu nhìn Trình Mạn, anh bổ sung thêm: “Cháu lái xe mười phút là về đến nơi.”
“Được rồi, buổi tối chúng ta ăn cơm sớm một chút, không trễ nải công việc của cháu.”
Trên mặt Lục Bình Châu lộ ra nụ cười: “Vâng, cảm ơn dì, chúa đi khóa xe được không?”
“Được rồi, cháu khoá nó lại.” Vương Thu Mai kéo con gái sang một bên, thấp giọng hỏi: “Cậu ấy mời con ăn cơm xem phim còn không tiếc, mời cậu ấy đến nhà ăn bữa cơm sao con lại không vui thế hả?”
Trình Mạn: “…Con không thấy không vui.”
Chỉ là bọn họ vừa mới bắt đầu tìm hiểu, hẹn hò… kể cả buổi xem mắt họ chỉ gặp nhau có hai lần, đột nhiên nhanh như vậy đã đi gặp cha mẹ, thật sự cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Thu Mai hiểu ý của cô, chế nhạo: “Trách ai chứ! Cậu ấy lái xe đưa đón con, chuyện lớn như vậy ai bảo con không nói cho mẹ biết?”
Xe bốn bánh thời nay hiếm lắm, ngay cả một nhà máy lớn như nhà máy cơ khí với mười ngàn người cũng chỉ có một chiếc xe công, mấy vị lãnh đạo nhà máy muốn lái thì phải đăng ký trước, những người công nhân bình thường như họ có thể ngồi xe ô tô một lần có thể chém gió cả mấy ngày liền.
Có thể tưởng tượng chiếc xe mà Lục Bình Châu lái trông bắt mắt đến mức nào, chỉ trong một tuần đã hai lần đưa đón như vậy, tin tức con gái bà hẹn hò với một sĩ quan quân đội sẽ lan truyền khắp khu tập thể.
May mắn thay, bà chưa biết gì vẫn yêu cầu người nhà giữ mồm miệng, tạm thời giữ bí mật chuyện này
Giữ cái mông!
Nhưng Vương Thu Mai cũng biết chuyện này không thể trách Trình Mạn, một cô gái trẻ lần đầu tìm hiểu đối tượng thì biết gì?
Kỳ thật Lục Bình Châu lái xe tới đón cô cũng không phải chuyện xấu, thời này màu xanh quân đội rất thịnh hành, quần áo bắt chước màu xanh quân đội cũng không sao, có quan hệ thì mặc thừa đồ cũ, giặt đi sửa lại rồi mặc vào cũng rất hoành tráng.
Mặc dù Lục Bình Châu nói anh là quân nhân, nhưng Vương Thu Mai luôn nghi ngờ về thân phận của anh, dù sao anh cũng chỉ là khách đến ăn cơm, ngay cả người giới thiệu là thím la cũng không biết thân phận thực sự của anh.
Anh thực sự là một quân nhân thì tốt, lỡ như anh dựa vào mối quan hệ nào đó để lấy đồng phục của quân đội mặc lên để lừa người, tìm hiểu thành công con gái bà, bà có muốn khóc cũng không được.
Bây giờ nhìn thấy chiếc xe này, Vương Thu Mai mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Bất kể thân phận cá nhân của Lục Bình Châu có thật hay không, thân phận quân nhân của anh chắc chắn là chính xác, quân đội có nội quy, đừng nói là binh sĩ hạng hai, binh lính bình thường cho dù có nộp đơn cũng không thể mượn được xe.
Vốn dĩ bà muốn nhờ người điều tra để xác nhận danh tính của Lục Bình Châu, mối quan hệ của hai người đã ổn định mới công khai sự việc.
Nhưng bây giờ chuyện đã không thể giấu được nữa, thân phận của Lục Bình Châu cũng không có vấn đề gì lớn, Vương Thu Mai cảm thấy nên công khai càng sớm càng tốt.
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha <3>