Lục Bình Châu lập tức thấy chột dạ, động tác đạp xe cũng chậm lại: “Tháng này anh hút không nhiều lắm mà?”
Trình Mạn cười khẩy: “Mới giữa tháng mà anh đã hút bảy điếu thuốc rồi đấy đồng chí Lục!”
Đồng chí Lục liếm môi, không còn lời nào để nói.
Vương Thu Mai làm việc quyết đoán, buổi chiều nảy ra suy nghĩ là buổi tối đã đề cập tới chuyện này với chồng và con trai.
Mặc dù Vương Thu Mai không nói thẳng ra lý do muốn cho họ ra riêng, nhưng Trình Tiến cũng không ngốc, vừa suy nghĩ đã hiểu ngay, anh ấy nói với vẻ mặt hổ thẹn: “Mẹ biết hết rồi à?”
“Người ta đã giận tới mức không tới ăn cơm, sao mẹ lại không hỏi có chuyện gì xảy ra được?” Vương Thu Mai trả lời bằng giọng điệu lạnh lùng: “Trước kia mẹ nghĩ các con còn trẻ bận rộn chuyện công việc nên mới muốn gánh vác giúp các con một chút, nhưng bây giờ mẹ suy nghĩ thông suốt rồi, nếu tốn công tốn sức hầu hạ các con mà còn không nhận được lời nào mát lòng mát dạ, vậy thì tại sao mẹ phải tiếp tục chuốc lấy tủi thân cho mình làm gì?”
“Mẹ ơi, con...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play