Những người làm bộ đội đều có khí chất khác người thường. Miêu tả họ bằng câu “đứng như tùng, ngồi như chuông, đi như gió” quá thích hợp.
Hơn nữa, Lục Bình Châu mang tới những quân nhân trẻ tuổi, có mấy người cao mét tám, thấp nhất cũng hơn mét bảy, đều mặc quân trang, người này cao hơn người kia, tướng mạo cũng rất đẹp… Được rồi, Lục Bình Châu vẫn đẹp trai nhất.
Dĩ nhiên, những người khác cũng không hề kém sắc, nhất là khi so với những đồng chí nam của xưởng máy móc, rất bổ mắt.
Bọn họ vừa vào, mấy người phụ nữ đã có gia đình thọc cửa sổ giấy ra nhìn đều vô cùng kích động. Họ nổi lòng muốn làm mai, quay đầu lại hỏi luôn: “Mạn Mạn, mấy người bạn chồng em mang tới đã kết hôn chưa?”
Đầu tiên, Trình Mạn bị hai chữ “chồng em” ghẹo cho đỏ mặt, sau đó lại bối rối với câu hỏi của họ: “Bạn gì cơ?”
Mấy người bên cửa sổ còn chưa giải thích, thím La đã nói: “Chắc Tiểu Trình chưa gặp mấy người bạn đó của Tiểu Lục đâu, bà hỏi con bé cũng không được gì cả. Nếu bà muốn làm mai, đợi con bé về lại mặt rồi hỏi không tốt hơn à? Khi đó, bà cũng chẳng cần hỏi nó đâu, hỏi thẳng Tiểu Lục là được rồi.”
Người kia nghĩ thấy cũng phải, quay đầu tiếp tục nhìn ra ngoài.
Đám người Lục Bình Châu đã tới cửa, vừa hay nghe được cuộc nói của của những người phía sau cửa. Anh bảo họ mau mở cửa ra.
Khách trong phòng nhiều hơn bên ngoài, nhưng người đi đầu chặn cửa lại là Trình Minh. Cậu bé mở hé cửa, lớn tiếng nói: “Cha cháu nói rồi, chỉ có chú được vào thôi, chú là chú của cháu à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play