“Sao còn chưa nói?” Thím La lộ vẻ kinh ngạc, bà ấy còn cho rằng Trình Mạn nhân lúc nghỉ trưa đã nói chuyện này với Lục Bình Châu. Trình Mạn cúi đầu nói: “Cháu không biết nên mở miệng như thế nào.”
“Cái này thì có gì mà không biết nên mở miệng thế nào?”
Vừa dứt lời, thím La đã kịp thời phản ứng lại, bà ấy cảm thấy dễ dàng mở miệng là bởi vì bà ấy đã lớn tuổi, nói chuyện cũng không cần kiêng kỵ gì.
Nhưng Trình Mạn còn trẻ, da mặt mỏng, cho dù là Lục Bình Châu cầu hôn trước, cô cũng đã trở về hỏi ý kiến của cha mẹ, nhưng cuối cùng khi trả lời cũng khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Vốn dĩ loại chuyện kết hôn này nên do đàn ông chủ động, một lần không thành thì hỏi hai lần, hai lần không thành thì hỏi ba lần, da mặt dày thế nào thì làm như thế đó. Trình Mạn xấu hổ không dám mở miệng nói ra, chắc chắn là do hôm nay Lục Bình Châu không nhắc tới chuyện này.
Thím La ngẩng đầu nhìn về phía người thanh niên đang đứng ở cửa sau bếp rửa cây lau nhà, hôm nay anh lại xin nghỉ, lát nữa nhất định sẽ đưa Trình Mạn về, vì vậy lập tức hạ giọng nói: “Không sao đâu, dù sao thời gian của các cháu còn rất nhiều, lúc nào nói cũng được.”
Tám giờ cửa tiệm đóng cửa, thím La, Yến Mẫn Chi và Trần Tiểu Bình đi cùng một hướng, viện công nhân nhà máy cơ khí ở bên kia, Trình Mạn do Lục Bình Châu lái xe đưa về.
Cùng giống như lần trước, sau khi lên xe Lục Bình Châu không có lập tức lái xe đi ngay, anh muốn kiếm một chút phúc lợi cho bản thân mình.
Có kinh nghiệm lần trước, vừa nhìn thấy anh nghiêng người, Trình Mạn đã biết anh muốn làm gì, vội vàng ngăn anh lại nói: “Đừng!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT