Nhưng bên này là khu công chức, cho dù thời gian đã không còn sớm, trên đường thỉnh thoảng vẫn có người đi qua, lại càng không cần phải nói đến đội trị an thỉnh thoảng sẽ sắp xếp người đi tuần tra.
Trình Mạn trong nháy mắt tỉnh táo lại, đưa tay ngăn cản Lục Bình Châu tới gần: “Có người!”
“Không chạm vào em.” Lục Bình Châu đưa tay sờ sờ mái tóc của cô, thấp giọng hỏi: “Ngồi cùng anh một lát nhé?” “Cha mẹ em…”
“Xe dừng ở đây, bọn họ vừa đi ra là có thể thấy được.” Ngụ ý là, cho dù vợ chồng Vương Thu Mai có lo lắng đi tìm cô thì cũng rất thuận tiện.
Nghĩ đến những lời mà cô còn chưa nói ra khỏi miệng, Trình Mạn nhẹ giọng nói: “Vậy... được rồi.” Lại nhìn khuôn mặt đang gần ngay trước mắt của Lục Bình Châu nói: “Anh ngồi ngay ngắn lại đi.”
Lục Bình Châu cười một tiếng, cơ thể dựa vào ghế lái, chỉ là người vẫn nghiêng về một phía, bàn tay cũng cầm lấy tay của Trình Mạn.
Bàn tay của anh rất to, có thể hoàn toàn bao bọc lấy tay cô, nhưng anh không làm như vậy, mà tách ngón tay của cô ra, vuốt ve từng ngón một.
Động tác của anh rất nhẹ nhàng, Trình Mạn bị sờ có chút ngứa tay, nhịn không được vươn bàn tay đang trống tới, muốn kéo tay anh ra.
...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT