Đầu tháng nay chủ nhiệm Vương đã đi xin phép, chuẩn bị điều Trần Tiểu Bình đến chi nhánh khác, mà trước khi có kết quả, ông ấy không hy vọng trong tiệm cơm phát sinh việc cãi nhau ẩu đả.
Trần Tiểu Bình bên kia bị ông ấy dùng việc khấu trừ tiền lương để đè ép, còn Trình Mạn bên này thì ông ấy nói thẳng.
Tuy rằng lúc này tiệm cơm đều là quốc doanh, quyền lực của chủ nhiệm có hạn, không có biện pháp quyết định nhân viên đi hay ở, nhưng loại chuyện điều chuyển này chỉ cần không phải quá thường xuyên, thì cơ bản chỉ cần xin lên đều sẽ được phê duyệt.
Chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Chủ nhiệm Vương không muốn dung túng cho Trần Tiểu Bình, cô đương nhiên phải cho ông ấy một chút mặt mũi. Bởi vậy, sau khi nghe xong lời nói của Lục Bình Châu, điều cô tương đối để ý là: “Anh đã từng đánh ai chưa?”
Lục Bình Châu dừng lại, cụp mắt xuống nhìn vào đôi mắt tràn đầy sự tò mò của cô, cân nhắc nói: “Khi còn bé anh từng đánh nhau với mấy đứa nhỏ trong đại viện có tính hay không? Lúc mới được điều về, binh lính dưới tay không nghe lời, anh cũng sẽ so chiêu với bọn họ.”
Thân thủ của anh rất tốt, người bình thường đánh không lại anh, cho nên nói là so chiêu, kỳ thật tương đương với việc dùng vũ lực đánh cho người ta phải phục.
Chẳng qua sau khi đánh nhau thanh danh của anh truyền ra, đã không có người nào dám khiêu khích ở trước mặt anh nữa, hiện tại dưới tay lại có quyền lực, bình thường anh chỉ cần cho trừng phạt thể xác là được.
Trình Mạn lắc đầu, lại hỏi: “Anh từng đánh phụ nữ chưa?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play