A Đao nhìn hắn một cái: “Là thuộc hạ lo lắng nhiều rồi.”
Lý Văn Li nhìn dáng vẻ “ta không tin nhưng ta giả bộ tin” của A Đao, buồn cười vỗ vỗ bả vai của hắn: “Tiểu nha đầu Bạch gia phụ bạc ta kia đã chết, còn so đo chuyện này để mà làm gì nữa?”
Chẳng phải Vũ Văn Tuyển chỉ là tình địch trước kia đội nón xanh cho hắn, làm cho hắn bị người trong thiên hạ chê cười thôi sao?
Trong thời thế loạn lạc này, người thông minh thật sự tuyệt đối sẽ không đứng trên đầu sóng ngọn gió vào lúc này, tiếng hô của hắn càng to thì sẽ chết càng nhanh.
Những lời hoan hô tán tụng này không phải là chuyện gì tốt cả, rõ ràng là bùa đòi mạng.
Cho nên hắn có gì mà phải khó chịu chứ?
Nhưng mà A Đao không biết suy nghĩ sâu xa của Lý Văn Li, bị lời nói của hắn làm cho hoảng sợ, nghe thấy vậy muốn nói lại thôi: “Nếu… nếu nàng ta không chết thì sao?”
“Có chết hay không cũng có liên quan gì đến ta đâu?”
Lý Văn Li lạnh nhạt hờ hững nhìn dòng Bắc Hà không thấy bến bờ: “Hôm ước của chúng ta đã được giải trừ từ lâu, đưa nàng ta đến chỗ của Vũ Văn Tuyển xem như ân tình Lý gia nợ Bạch gia cũng trả xong rồi, ta và nàng ta ai lo người nấy, sống chết đôi đường.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play