Ngược lại một nhà lão Khâu thúc lại đột nhiên nhắc đến đề tài này, làm cho Bạch Táp Táp bất ngờ không kịp đề phòng.
Lúc đó, Khâu Đại vừa ngốn nga ngốn nghiến ăn xong bát cháo, nghiêm túc giơ ngón tay cái lên: “Thật không nghĩ tới thời buổi loạn lạc này mà vẫn còn có người tốt.”
“Còn không phải sao. Vừa rồi tất cả đều khen cửu hoàng tử đấy. Thói đời này mà vẫn có người được tôn sùng là hoàng tử, đúng là khó có được.”
“Theo con thấy cửu hoàng tử này làm...” Khâu Tam chỉ chỉ trời, kiên định gật đầu nói: “Con thấy được đấy.”
Khâu Đại, Khâu Nhị suy nghĩ trong chốc lát cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Nhìn thấy ba nhi tử bày ra vẻ mặt sùng kính, lão Khâu thúc không khỏi khẽ lắc đầu.
“Các con đừng nói lung tung ở chỗ này, chính bởi vì cửu hoàng tử quá mức nhân từ nên mới làm cho tiên hoàng không thích, nhắm mắt làm ngơ ban đất phong cho ngài ấy từ sớm, để ngài ấy đến đất Bắc.”
Lưu Thị kinh ngạc: “Nhân từ không tốt sao?”
Làm một mẫu thân, nàng ấy cảm thấy đây là một trong những phẩm chất khó có được nhất của một đứa trẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT