Sau khi đống calo trên bàn được dọn đi, tâm trạng của những người đang ăn kiêng mới ổn định trở lại.
Tưởng Nhất Hàm vừa buôn dưa lê về chuyện ở tòa soạn xong, vừa định hỏi xem hôm nay có chuyện gì, bỗng cô ấy nhìn thấy dấu hôn màu hồng trên cổ Tư Niệm, mắt tròn mắt: "Lục Thư Nghiên về rồi à?"
Tư Niệm cúi đầu nhìn theo, mặt đỏ bừng, vội vàng kéo áo lên:"Ừ."
"Tối qua về rồi."
Tưởng Nhất Hàm chắc chắn đó là dấu hôn, cô nhìn cô bạn xinh đẹp trước mặt.
Nhớ đến lời thề son sắt trước đây của Tư Niệm, kiên quyết không dâng hiến, nắm tay là giới hạn cuối cùng, cứ tưởng chỉ đánh nhanh rút gọn, ai ngờ giờ lại giống như cổ phiếu bị kẹp, càng ngày càng lún sâu, chỉ có khi uống trà chiều với bạn thân mới được là chính mình, Tưởng Nhất Hàm thấy hơi áy náy.
"Xin lỗi cậu nhé, Niên Niên," Tưởng Nhất Hàm nuốt nước bọt: "Nói cho cùng, chuyện này tớ cũng có lỗi."
Tư Niệm: "Chuyện gì?"
Tưởng Nhất Hàm: "Thì chuyện của cậu với Lục Thư Nghiên ấy."
Cô ấy cúi đầu khuấy trà: "Nói cho cùng, ban đầu... tớ cũng xúi giục cậu..."
Tư Niệm: "..."
Hai người là bạn đại học, khi mới quen, Tư Niệm là một người mẫu ảnh chạy show khắp nơi, còn Tưởng Nhất Hàm là gà mờ đang thực tập ở tạp chí thời trang, sau đó họ trở thành bạn thân.
Rồi Tư Niệm vô tình biết được cậu sinh viên trao đổi chảnh chọe kia lại là Lục Thư Nghiên, cậu ấm nhà họ Lục, người thừa kế tập đoàn Dung Thịnh, còn nghe nói cậu ta thay người yêu như thay áo, phí chia tay cho người yêu cũ lên đến tám con số.
Lúc đó, Tư Niệm đang loay hoay không biết có nên thả thính Lục Thư Nghiên hay không.
Lục Thư Nghiên tưởng cô là cô gái ngây thơ, nhút nhát, chuẩn nữ chính ngôn tình.
Vì vậy, khi Tư Niệm động lòng trước tám con số phí chia tay, Tưởng Nhất Hàm đã cổ vũ cô rất nhiều.
Thử đi, cứ thử xem.
Tám con số đó.
Cậu làm người mẫu, mỗi show được ba trăm tệ, tớ làm thực tập sinh, mỗi ngày được một trăm rưỡi, tính ra tám con số đó phải làm đến đời nào kiếp nào mới có được, chỉ cần giả làm bạn gái đáng thương của cậu ta hai tháng, cậu mà do dự là xem thường tám con số đó.
Một mặt là do bạn thân cổ vũ, mặt khác, Tư Niệm cũng nhẩm tính xem phải cày cuốc bao lâu mới kiếm được từng đó tiền, lại còn phải chịu đựng bao nhiêu yêu râu xanh, tính ra rồi thì xắn tay áo lên quyết dấn thân làm một vụ lớn.
Cuối cùng thì Lục Thư Nghiên tuy lạnh lùng vậy thôi, chứ cũng không khó tiếp cận.
Thậm chí người chủ động đề nghị hẹn hò còn là Lục Thư Nghiên.
"Cậu nói xem tin đồn đó có phải sai sự thật không?" Tưởng Nhất Hàm thở dài nhìn Tư Niệm, rồi lại vỗ bàn: "Ai bịa ra chuyện Lục Thư Nghiên thay người yêu như thay áo, nhiều nhất là ba tháng? Giờ đã bao nhiêu cái ba tháng rồi?"
Nghe vậy, Tư Niệm buồn rười rượi dựa vào ghế: "Tớ cũng thấy thế."
Nếu bịa đặt mà phạm pháp, cô ấy sẽ tố cáo kẻ tung tin Lục Thư Nghiên thay người yêu nhanh như chớp ra tòa.
Chủ đề này hơi nặng nề, hai người nhìn nhau, không biết nói gì, Tưởng Nhất Hàm nhìn khuôn mặt buồn hơn cả đưa tang của Tư Niệm, vội chuyển chủ đề: "À đúng rồi, hôm nay cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì vậy?"
Tư Niệm mới nhớ ra mục đích chính của buổi gặp mặt hôm nay.
Có những chuyện không tiện nói trên WeChat, phải gặp mặt trực tiếp.
Vì vậy, Tư Niệm nhìn Tưởng Nhất Hàm, nhíu mày, kể lại những điều bất thường mà cô ấy cảm nhận được từ tối qua, khi Lục Thư Nghiên về nước.
Lục Thư Nghiên không trả lời tin nhắn của cô ấy ngay, ban đầu hình như anh ta không định làm chuyện đó, sáng nay anh ta cứ nhìn cô ấy với ánh mắt kỳ lạ, có vẻ như muốn nói gì đó...
Rốt cuộc là sao?
Tại sao lại như vậy?
Tư Niệm vừa nói vừa chống cằm, mắt nhìn chằm chằm vào khăn trải bàn, vẻ mặt mù mờ.
Dù sao thì danh xưng bạn gái Lục Thư Nghiên với cô mà nói là một công việc, làm không tốt, sếp không hài lòng thì đúng là đau đầu.
Cũng có thể Lục Thư Nghiên đã bất thường từ trước đó, hoặc là sớm hơn nữa.
Chỉ là trước đây cô ấy không nhận ra.
Tưởng Nhất Hàm nghe xong, ngơ ngác nhìn Tư Niệm đang buồn phiền.
Cô nhìn khuôn mặt ngây thơ vô số tội của Tư Niệm, nhận ra có lẽ đây là lòng tự trọng cuối cùng của một người thất tình.
Tư Niệm nhìn Tưởng Nhất Hàm, mong nhận được lời khuyên từ cô ấy.
Tưởng Nhất Hàm hoảng hốt uống một ngụm trà.
Rồi cô nhìn Tư Niệm, khó khăn nuốt xuống, cuối cùng cũng nói:
"Chị em, dựa vào những gì cậu vừa kể..."
"Có phải Lục Thư Nghiên muốn chia tay với cậu rồi không?"
"Hả?" Tư Niệm như bừng tỉnh.