Khi Lương Hoài Du buông lời, Đỗ Dư Mân khẽ quay đầu lại.
Đôi mắt trong suốt, mềm mại của hắn chớp chớp: “Lương lão sư, thầy nói gì em nghe không hiểu.”
Lương Hoài Du chăm chú nhìn khuôn mặt hắn, chậm rãi lặp lại: “Ta rất dễ để ngươi đùa giỡn như vậy sao?”
Thanh niên khẽ cong khóe môi, vẻ mặt dịu dàng: “Dù tôi muốn đùa, cũng phải để cá tự nguyện cắn câu, đúng không?”
Lương Hoài Du mím môi, không nói gì thêm. Hắn chỉ lặng lẽ nhìn theo bóng dáng thanh niên khuất vào hành lang an toàn, hẳn là xuống dưới lầu đưa kịch bản cho Hoài Hoằng Tân.
Tay bấu lấy khung cửa, gân xanh nổi rõ, sau một lúc lâu hắn dùng sức đóng cửa phòng lại.
Mà Đỗ Dư Mân chỉ làm bộ đi dạo hai vòng trong lối thoát hiểm, đợi đến khi xác nhận Lương Hoài Du đã đóng cửa phòng, hắn mới cong môi, quay lại phòng mình, tâm trạng vẫn khoan khoái như cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play