Buổi tụ hội kéo dài đến khoảng mười giờ tối mới tan.
Ban đầu, vì có mặt Lương Hoài Du, đám người trẻ có phần dè dặt, chơi đùa không được tự nhiên. Nhưng uống đến cuối cùng, mọi người dần dần thả lỏng, vừa chơi trò chơi, vừa hát hò, ồn ào náo nhiệt cả một góc.
Chơi đến cuối cùng, ai nấy đều đã ngà ngà say.
Tửu lượng của Đỗ Dư Mân được rèn luyện trong quân doanh là hàng thật giá thật có thể nói là vô địch. Vài chai rượu vào bụng mà ngoài gương mặt và cổ hơi ửng hồng ra, cậuvẫn tỉnh táo như thường. Cũng vì vậy mà trở thành một trong số ít người còn tỉnh táo trong hội.
“Đỗ lão sư, anh nhìn giúp em mấy người kia, em xử lý hai người bên này trước,” có người gọi.
“Được.” Đỗ Dư Mân dứt khoát đáp lại.
Hắn định nâng Hoài Hoằng Tân lúc này đã say đến không còn biết trời đất là gì, nhưng đối phương sau khi uống rượu lại mềm nhũn như bún, cậu kéo mấy lần vẫn không xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT