Từ phó tướng không trì hoãn mở miệng nói: “Thuộc hạ đã tra được là ai đã tập kích điện hạ giữa đường, sợ có người chặn đường cướp tin tức, cũng sợ có người hãm hại điện hạ, nay biết được điện hạ đã tỉnh liền ngày đêm kiên trì chạy đến đây. Điện hạ, là nhị hoàng tử Duệ vương và Triệu Quốc cữu, bọn họ muốn binh phù trong tay người. Một khi người xảy ra chuyện, những binh phù này sẽ được phân chia lại…”
Sắc mặt Lệ Tứ tối sầm: “Là Duệ vương? Hắn ta thật to gan, bất quá rất đáng tiếc, hắn ta không ngờ tới gia xảy ra chuyện hoàng thượng quả thật đã thu hồi binh quyền, nhưng lại không giao cho hắn mà là giao cho Thái tử.”
“Cái gì? Giao cho Thái tử?” Sắc mặt Từ phó tướng đại biến, nhưng nghĩ đến gia hôn mê lâu như vậy, hiện giờ hai chân lại không thể đứng dậy được nữa, giao cho Thái tử coi như là kết quả tốt nhất hiện tại.
Trên mặt Chử Lệ ngược lại rất bình tĩnh, phỏng chừng là trước đó đã có suy đoán, chỉ là không có chứng cứ: “Lần này ngươi trở về còn có ai biết không?”
Từ phó tướng lắc đầu: “Thuộc hạ vừa vào kinh đã cảm thấy có người theo dõi, sợ liên lụy điện hạ liền dẫn bọn họ đi trước nhưng không ngời đối phương lại chịu chi như vậy, là thuộc hạ vô năng.”
Hắn suýt nữa đã bị ám toán, cứ như vậy bỏ mạng: “Lần này may nhờ điện hạ cứu giúp, chỉ là thuộc hạ lỗ mãng hồi kinh, sợ là sẽ liên lụy đến điện hạ.”
Chử Lệ mặt không đổi sắc nhìn hắn: “Ngươi nói sai hai chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT