Lúc trời sắp tối, Tạ Minh Trạch ngồi trên xe ngựa cùng Chử Lệ tiến cung.
Khi bọn họ đến cửa cung, vừa vén màn xe lên, Tạ Minh Trạch đã nhìn thấy Thái tử đang lo lắng chờ ở đó, xe ngựa của bọn họ vừa dừng lại, Thái tử liền bước tới, phía sau đi theo một đám nội thị.
"Điện hạ, cung yến sắp bắt đầu rồi, Hoàng thượng có thể gọi điện hạ bất cứ lúc nào, hay là điện hạ cứ về trước, để nô tài ở đây chờ là được rồi ạ." Nội thị Phúc Sinh nhỏ giọng khuyên nhủ.
Thái tử không để ý đến hắn ta, sải bước đi thẳng về phía xe ngựa của Lệ vương phủ. Đến gần, theo màn xe được vén lên là gương mặt diễm lệ của Tạ Minh Trạch, y khẽ nhướng mi, đôi mắt hoa đào hơi nheo lại, chỉ mím môi không lộ rõ vui buồn, nhìn thế nào cũng thấy có chút câu dẫn.
Thái tử nhất thời nhịn không được nín thở, toàn thân lỗ chân lông như được thư giãn, thần sắc thả lỏng, ánh mắt ôn hòa: "Muội phu."
Tạ Minh Trạch liếc mắt nhìn Thái tử một cái, cúi đầu gọi một tiếng "Thái tử điện hạ", sau đó quay sang nhìn vào trong xe ngựa: "Phu quân, huynh cẩn thận một chút, đừng để ngã." Vừa dứt lời liền nhảy xuống trước.
Theo động tác của y, màn xe lại được thả xuống, che khuất tất cả bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT