Chử Lệ nhớ đến lời Lệ Tứ nói, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả, hắn cụp mắt xuống đợi sau khi ăn xong vẫn luôn chờ đợi xem khi nào thì Tạ Minh Trạch sẽ đưa viên hương châu mà y đã cầu được cho hắn.
Nhưng mà sau khi đút cơm xong, Tạ Minh Trạch liền lấy cớ hôm nay mệt mỏi nên đi nghỉ ngơi trước.
Tạ Minh Trạch sáng sớm đã biết chuyện mà Tạ Ngọc Kiều muốn làm nên không hề rảnh rỗi, hiện đã có được hương châu, y liền chạy đi ngủ bù, dự định mai sẽ canh lúc Tạ Ngọc Kiều đến rồi mới rời đi. Hahah, hai người bọn họ gặp nhau trên đường đến chùa Tông Quang, Tạ Ngọc Kiều không chỉ phải khách sáo mà còn phải hành lễ với y.
Đợi đến lúc quay đầu lại, phát hiện viên hương châu mà mình muốn đã bị y – tên Trình Giảo Kim đột nhiên xuất hiện này lấy mất rồi, không biết nàng ta sẽ như thế nào?
Tạ Ngọc Kiều chỉ có thể đến cầu xin y.
Chử Lệ không biết có phải mấy tháng nay ngủ nhiều quá hay không mà chẳng thấy buồn ngủ chút nào, cứ thế nhìn Tạ Minh Trạch đi nghỉ ngơi với vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Hắn nghĩ, có lẽ Tạ Minh Trạch là ngại ngùng cho nên không đưa cho hắn sớm như vậy hoặc có lẽ là muốn đợi tối trước khi đi ngủ mới đưa cho hắn, hay là lén lút để dưới gối cho hắn, định cho hắn một bất ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT