Khi mới nhậm chức, Hoắc Tư Thừa gần như dồn toàn bộ tâm sức vào công việc. Sau khi trở về từ đảo Đông Thăng, hắn chưa từng được ngủ một giấc trọn vẹn nào, có khi còn tỉnh giấc vào lúc bốn năm giờ sáng.
Khi tỉnh dậy, bên cạnh giường không có ai, trống trải.
Thực ra từ khi còn rất nhỏ, hắn đã xác định rõ mục tiêu của mình là trở thành Thống đốc Liên minh đời tiếp theo. Hắn vẫn còn nhớ khi tròn mười tuổi, điều ước sinh nhật của hắn là sau này phải làm tốt hơn ba mình. Lúc đó mẹ hắn vẫn còn sống, nghe thấy hắn lẩm bẩm, không kìm được thở dài. Bà vuốt ve mái tóc của Hoắc Tư Thừa, dịu dàng nói: "Con mới mười tuổi thôi, Tư Thừa à, con nên là một đứa trẻ được vui vẻ."
Diệp Hội Lam trông có vẻ rất buồn, nhìn Hoắc Tư Thừa bằng ánh mắt sâu lắng và bất lực: "Mẹ thà con ước một món đồ chơi đắt tiền, còn hơn là từ nhỏ đã muốn làm Thống đốc Liên minh."
Hoắc Tư Thừa mười tuổi vô cùng khó hiểu, hỏi: "Làm Thống đốc Liên minh có gì không tốt ạ?"
Diệp Hội Lam đáp: "Không phải không tốt, chỉ là—"
Sau một hồi im lặng, bà nhẹ nhàng nói: "Chỉ là, mẹ không muốn thấy một ngày nào đó, tham vọng và quyền lực ngày càng lớn của con sẽ làm tổn thương người khác, đặc biệt là những người con yêu thương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play