Khi Thịnh Huyên chạy đến, Du Khả Ngọc đã giằng co với Chung Tức cả đêm, anh ngồi bên cạnh vali của mình, mái tóc xoăn vốn đã lộn xộn nay càng rối hơn.
Hoắc Tiểu Bảo không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cậu nhóc vuốt ve đầu Đốm, rồi chạy đến trước mặt Du Khả Ngọc.Nhóc chỉ vào đồng hồ của mình, đồng hồ phát ra nhạc phim hoạt hình nhẹ nhàng du dương, rồi giơ tay đặt bên tai Du Khả Ngọc, ra hiệu cho anh cùng nghe.
Du Khả Ngọc mỉm cười với nó, sắc mặt vẫn tái nhợt.
Khi ngẩng đầu lên, anh đã thấy Thịnh Huyên.
Trong mắt người ngoài, Thịnh Huyên có lẽ là người thay đổi ít nhất trong số họ, anh vẫn phong độ, lịch lãm, ngoại hình thừa hưởng được gen tốt từ bố mẹ, sự nghiệp thì thăng tiến không ngừng ở Bộ Tài chính, nhưng Du Khả Ngọc chỉ cần nhìn một cái đã thấy được Thịnh Huyên đã thay đổi nhiều như thế nào.
Vốn dĩ giữa đôi mày của Thịnh Huyên không có u sầu. Trước kia, anh luôn mỉm cười nhẹ, dù đứng bên cạnh Hoắc Tư Thừa đầy khí thế, thì giọng điệu anh vẫn cứ êm ái, thanh lịch. Nhưng bây giờ thì mày anh nhíu chặt chặt, đồng tử run lên, vì thức trắng đêm và vượt hành trình dài mấy nghìn cây số, anh trông tiều tụy thấy rõ.
Du Khả Ngọc đứng dậy. Anh hé môi, định nói gì đó, nhưng tất cả ngôn từ đều chìm trong vòng ôm của Thịnh Huyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT