Lúc này Đông Tử và Khê Bảo mới để ý Kỷ Cảnh Nghiên đứng bên cạnh đã cấy xong một khoảnh nhỏ, mạ cấy không sâu không cạn, quan trọng là khoảng cách đều tăm tắp như dùng thước đo, một hàng thẳng đều, không hề kém so với mạ của Vân Thụ Hoài và Lưu Xuân Phương cấy.
Khê Bảo ngạc nhiên: “Kỷ Cảnh Nghiên, cậu từng cấy mạ rồi à?”
Nhưng nhìn dáng vẻ lúc Kỷ Cảnh Nghiên xuống ruộng rụt rè như vậy, cô bé lại cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.
Với cái căn bệnh sạch sẽ quá mức của cậu bé, chắc chắn là không vui vẻ xuống ruộng đâu.
Nghĩ vậy, ánh mắt cô bé nhìn Kỷ Cảnh Nghiên pha thêm một chút áy náy.
Vừa nãy cô bé còn kéo người ta xuống ruộng.
“Chúng ta cũng nhanh tay lên, chú Cố và mọi người sắp làm xong rồi.” Kỷ Cảnh Nghiên cố nén cảm giác khó chịu, tập trung sự chú ý vào cây mạ trong tay, dồn hết sự tập trung như khi làm nghiên cứu, rất nhanh đã cấy xong hàng mạ của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT