Vân Thụ Hoài là người không quen ngồi yên, hôm nay xong việc sớm, bây giờ vừa rảnh tay một chút ông lại lấy tre ra ngồi đan lát trong sân, vừa thư giãn lại kiếm thêm chút tiền.
Kỷ Cảnh Nghiên ngồi bên cạnh ông, thỉnh thoảng đưa cho Vân Thụ Hoài mấy thanh tre đã vót, chẳng biết ông cháu nói chuyện gì mà cả hai cười rất vui vẻ.
Khê Bảo liếc nhìn Kỷ Cảnh Nghiên, thấy tinh thần cậu bé không tệ thì không lại gần nữa, chạy thẳng vào bếp giúp đỡ.
Trịnh Sơ Mai và Lâm Trân đều đang phụ giúp bên trong, bếp ở nhà mới xây khá rộng, hai, ba người đứng trong bếp cũng không thấy chật.
Thấy Khê Bảo vào, Trịnh Sơ Mai cười nói: “Khê Bảo đói bụng rồi hả cháu, lại đây, mợ Cả hầm sườn nãy giờ này, mợ xới cho cháu một chén cơm ăn lót dạ nhé.”
Khê Bảo nhận lấy chén từ tay Trịnh Sơ Mai, mừng rỡ như chuột sa chĩnh gạo: “Cảm ơn mợ Cả ạ.”
Sáng nay vừa về ăn chút đồ lót dạ đã chạy thẳng ra ngoài ruộng, bây giờ đã là xế chiều rồi, vừa nghe mợ Cả nói, đột nhiên Khê Bảo thấy bụng réo ầm lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play