Cố Vệ Gia cười nhìn mấy đứa nhỏ vừa cười đùa vừa chạy ra đồng, anh cũng đi theo phía sau.
“Mấy ngày nay cứ ở lỳ trên xe, ngồi đến tê hết cả người rồi, giờ phải vận động gân cốt thôi, đi, chúng ta cũng ra đồng xem sao.” Đại Hắc vác cái sọt mà Lưu Xuân Phương vừa đặt ở ngoài sân lên vai, bước đi nhanh như bay.
“Ôi dào, cái cậu này, sao lại tranh việc với tôi thế?” Lưu Xuân Phương làm việc đồng áng quanh năm, tay chân vẫn còn nhanh nhẹn, nhưng cũng không đuổi kịp đám thanh niên trai tráng khỏe mạnh như Đại Hắc: “Vệ Gia, mau gọi mấy cậu ấy về, đều là khách quý từ xa đến, sao có thể để người ta làm việc được!”
Cố Vệ Gia cũng nhận lấy bình nước từ tay Lưu Xuân Phương: “Thím đã bảo không coi cháu là người ngoài rồi mà, mấy anh em cháu làm việc giỏi lắm, hôm nay giúp chú và anh Thanh Tùng cấy hết mạ ở ruộng nhà mình, thời tiết này lạnh, chú thím cũng đỡ vất vả. Tối nay cháu làm phiền thím một chút, giúp cháu nấu mấy món nhắm rượu, cháu có mang mấy chai rượu mạnh ở phương Bắc đến đấy ạ.”
Mắt thấy mấy người Đại Hắc sắp chạy khuất bóng, Lưu Xuân Phương cũng không phải người câu nệ, lập tức cười ha hả đồng ý: “Được thôi, việc này cứ giao cho thím!”
Khê Bảo và Đông Tử kéo Kỷ Cảnh Nghiên chạy rất nhanh, chớp mắt đã tìm thấy Vân Thụ Hoài, các cậu và các anh đang làm việc ở ngoài ruộng.
“Ông ngoại! Cậu! Anh Cả, anh Hai, anh Ba, anh Tư!” Khê Bảo đứng từ xa đã nhìn thấy mấy bóng người quen thuộc đang cúi người làm việc ngoài ruộng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play