Edit: Tư Nguyệt

“Cục cưng, uống chút nước đi, đừng chạy lung tung nữa.”

Ngải Xảo ngẩng đầu lên liếc nhìn cậu bé, lại phải phân tâm ra để ghi sổ sách và sắp xếp hồ sơ trên bàn làm việc.

Quý Hoài mở công ty trang trí nội thất vào tháng trước.

Tuy nói là công ty nhưng thực chất chỉ là thuê một căn nhà rộng hơn bảy mươi mét vuông để làm một khu tiếp thị và một cái văn phòng.

Ông chủ thường xuyên không có ở công ty vì phải đưa công nhân đến công trường để kịp tiến độ.

“Giai Giai Mạn Mạn, bay đi.” Cậu bé đang tựa trên ghế sofa, cầm Ultraman trên tay, nghe được lời nói của mẹ, liền cầm bình sữa uống một ngụm.

Ngải Xảo thấy cậu bé đã uống sữa, chưa kịp quay người tiếp tục làm việc đã nhìn thấy có người bước vào, cô vội vàng đứng dậy đi về phía trước: “Xin chào.”

Công ty thường đảm nhận những dự án nhỏ, nhưng thỉnh thoảng khách hàng đến văn phòng và muốn trang trí một hoặc hai dãy phòng ở.

Một người phụ nữ đến với mái tóc xoăn, khuyên tai to, ăn mặc thời thượng, váy liền áo, bốt, kính râm và trên tay là một chiếc túi xách.

Cô ta tháo kính râm ra, trên mặt dặm một lớp phấn nền cũng không tệ, liếc nhìn xung quanh với vẻ kiêu ngạo rồi hỏi: “Nơi này của mấy người là công ty trang trí nội thất à?”

“Đúng rồi, ngài ngồi xuống trước đi, tôi rót cho ngài một tách trà.” Ngải Xảo vừa gật đầu vừa cố gắng giữ chân khách hàng.

Lý Yến đi tới sofa, nhìn đứa nhỏ mấy lần, ngồi xuống khoanh chân lên, nói thẳng vào vấn đề: “Tôi có một căn nhà cần sửa sang lại, đồ đạc trong đó đều cần phải thay thế hết. Mấy người có thể làm hết mọi thứ không?"

“Giá cả không thành vấn đề, quan trọng là tôi muốn hài lòng tôi.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

“Được chứ, thợ bên chúng tôi có thể tùy chỉnh theo nhu cầu của ngài. Dưới đây là một số hình ảnh mẫu, ngài có thể xem qua trước.” Ngải Xảo cười nói.

Quý Hoài quen biết một nhóm thợ trang trí giỏi nên công ty có nhiều thợ lành nghề có chuyên môn khác nhau, sau khi nhận dự án thì sẽ phân chia nhiệm vụ rồi cuối cũng sẽ chia hoa hồng.

Cùng lúc đó, cô liếc nhìn đứa nhỏ, cậu bé đã đứng dậy khỏi ghế sofa, cầm Ultraman của mình và ngoan ngoãn đi đến văn phòng với đôi chân ngắn ngủn.

Không được làm phiền công việc của mẹ.

“Tôi muốn phong cách này.” Lý Yến giơ móng tay màu đỏ chỉ vào một chỗ rồi nhướng mày:” Cứ loại trắng xen đen này đi, đổi hết trang trí cũ bên trong, phải dùng nguyên liệu tốt nhất, phải giống với cái này, vừa nhìn vào là thấy sự khác biệt liền.”

“Giá cả không thành vấn đề.”

Ngải Xảo gật đầu, chỉ cho cô ta những phong cách tương tự: “Hôm nay thợ của chúng tôi không có ở công ty, ngài xem thử lúc nào thì có thể mang thợ của chúng tôi đến xem phòng để tùy theo loại phòng của ngài mà lên kế hoạch.”

“Tôi không có thời gian, mấy người coi làm sao thì làm, khi nào thợ cả tới thì báo cho tôi biết, tôi tới bên đón người, trang trí càng sớm càng tốt, tốt nhất là bắt đầu công việc ngay và dọn vào ở được ngay. Giá càng cao thì cứ kệ giá càng cao.” Cô ta bóp giọng giả vờ trẻ trung, nhưng giọng nói đã hơi khàn khàn.

Khi cô ta nhướng mày nhìn Ngải Xảo, khóe mắt vẫn còn vài vết chân chim.

“Có thể tăng ca thêm giờ, nhưng sẽ phải chịu thêm tiền tăng ca. Ngài cũng biết rồi, nếu làm việc vào ban đêm, các thợ…”

Ngải Xảo còn chưa nói xong, Lý Yến đã xua tay, chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay tỏa sáng: “Đây không phải vấn đề.”

“Được rồi, hôm nay tôi sẽ sắp xếp cho ngài. Ngài xem chiều nay hai giờ hay ba giờ thì được? Tôi sẽ gọi cho thợ qua đó.” Ngải Xảo cũng tăng tốc độ của mình, làm theo phương pháp Quý Hoài đưa ra, để thuận tiện cho việc giao dịch càng sớm càng tốt, bỏ qua phần trao đổi, trực tiếp đưa ra hai khoảng thời gian để lựa chọn. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Vừa hỏi vừa bước tới quầy lấy giấy bút và hỏi thông tin khách hàng luôn.

“Hai giờ đi.”

“Vậy địa chỉ của ngài là…”

Lý Yến nói ra một chuỗi địa chỉ.

“Được rồi.” Ngải Xảo đọc lại một lần để xác nhận, sau đó nói: “Thợ của chúng tôi sẽ đợi ngài ở dưới tầng vào lúc hai giờ chiều, sau đó chúng tôi sẽ bàn kế hoạch với ngài."

“Không thành vấn đề.” Lý Yến đứng dậy, đeo lại kính râm và bước ra ngoài trên đôi giày cao gót.

Ngải Xảo thở ra một hơi, nhìn địa chỉ ghi trên tay, khóe miệng hơi nhếch lên.

Loại dịch vụ trọn gói này mang lại lợi nhuận cao nhất, ngoài việc kiếm được tiền công còn có thể kiếm được phí nguyên vật liệu, vì nguyên liệu của công ty đều là giá bán sỉ, sau khi bán cho khách hàng sẽ thu được giá chênh lệch.

Khi Quý Hoài quay lại, Ngải Xảo đã nói cho anh biết thông tin đặt hàng.

Buổi chiều.

Quý Hoài và Phương Nhất Chu đến trước thời gian hẹn, họ đi dạo ở tầng dưới một vòng.

“Nhà ở đây đắt tiền thật.” Phương Nhất Châu hút thuốc, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao tầng:“ Nghe nói hơn hai ngàn một mét vuông.”

“Ừ, khu trung tâm quy hoạch phát triển ở giai đoạn đầu chắc chắn sẽ đắt đỏ hơn.” Quý Hoài cũng gật đầu, sau đó nói: “Nhưng nơi này phát triển gần như hoàn thiện rồi, về sau sẽ phát triển chậm lại.”

“Làm việc chăm chỉ thôi, sang năm em cũng sẽ mua nhà.” Phương Nhất Chu lại rít một hơi thuốc thật sâu, thả ra một câu quyết tâm:“ Không mua nhà thì làm sao lấy được vợ?”

Quý Hoài vỗ vỗ bờ vai của cậu ấy, nhìn về phía trước: “Người ta tới rồi.”

Phía trước có một người phụ nữ bước xuống xe hơi, nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

“Thật giàu có.”  Phương Nhất Chu nhìn chiếc xe gọn nhỏ với ánh mắt hâm mộ.

Ngày này, xe hơi rẻ nhất cũng phải vài vạn, đó là một số tiền khổng lồ, chỉ những người giàu mới có thể mua được.

Lý Yến lại nhìn đồng hồ, cúi mặt, trong lòng bực bội, chuẩn bị quay người rời đi.

Đột nhiên, có hai người xuất hiện trước mắt cô ta.

Người đàn ông đi phía trước mặc áo sơ mi ngắn tay màu trơn, quần jean sẫm màu, dáng người cao gầy, mỉm cười chào hỏi: “Xin chào, cô có phải cô Lý không?”

Lý Yến sửng sốt.

Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, đôi môi đỏ mọng của cô ta nhếch lên và nói: “Thợ trang trí?”

“Thợ của công ty TNHH thiết kế nội thất Gia Hòa, tôi họ Quý, còn đây là thợ làm họ Phương.”

Phương Nhất Chu cũng mỉm cười với cô ta.

Bây giờ bọn họ không chỉ bận rộn ở công trường, Quý Hoài đưa quầy cửa sổ cho cậu ấy tiếp quản, thu nhập của cậu ấy cũng tăng lên rất nhiều.

Lý Yến không để ý tới cậu ấy, lại nhìn Quý Hoài, từ từ nói: “Thợ Quý, đi theo tôi.”

Phương Nhất Chu nghe thấy vậy thì cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cậu ấy nhìn Quý Hoài rồi nhìn khuôn mặt tươi cười của Lý Yến, đột nhiên nổi da gà.

Làm việc lâu như vậy, đều ở công trường, chưa từng có cơ hội gặp phụ nữ, sao cô Lý này lại cứ kỳ quái như nào vậy?

Xét theo tuổi của thì có vẻ đã hơn ba mươi rồi phải không?

Nhỏ hơn mẹ mình vài tuổi.

Thang máy đi lên tầng mười sáu, hai người đi theo Lý Yến vào phòng, phòng ở tương đối rộng, có ba phòng và hai sảnh, phong cách trang trí rất mát mẻ.

Những bức tường xanh đỏ, rèm cửa màu hồng và những chiếc gối gấu bông trên ghế sofa.

“Phòng này không phải được trang trí rất đẹp mắt à?” Phương Nhất Chu hỏi và cẩn thận nhìn xung quanh.

Tivi, máy hút thuốc, tủ lạnh và các loại đồ điện đều được trang bị đầy đủ, quần áo được phơi ngoài ban công.

Đó là một ngôi nhà vừa được sửa sang lại.

“Tôi không thích phong cách này. Tháo mấy thiết bị điện này ra vứt đi. Ném hết đi, kể cả ghế sofa và giường nữa, vứt đi.” Lý Yến tỏ ra chán ghét và giơ ngón tay lên: “Trang trí lại tất cả bằng nguyên liệu mới đi, không cần gì mấy thứ ở đây cả.”

Phương Nhất Chu kinh ngạc nhìn Quý Hoài, chỉ thấy đối phương gật đầu, mới hỏi: “Cô Lý, đây là nhà cô à?”

Lý Yến cau mày nói: “Việc này mấy người không cần lo, việc này tôi có quyền quyết định, đến lúc chị dâu sang tên cho tôi thì nó là của tôi.”

“Toàn mùi hồ ly tinh. Tôi muốn trang trí lại mọi thứ. Mấy bức tường sơn lại hết, dùng nguyên liệu tốt nhất."

Lúc Phương Nhất Chu đang muốn nói gì đó, Quý Hoài liền ngăn cản cậu ấy, nhấp môi cười nói: “Những thứ này chúng tôi sẽ sắp xếp, cô Lý đây muốn trang trí như thế nào? Yêu cầu cụ thể là gì?”

“Chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện."

Quý Hoài vừa nói như vậy, Lý Yến liền yên tâm ngồi xuống, đưa tay vuốt tóc của mình: “Tôi cũng không keo kiệt, cũng không có yêu cầu gì lớn lao, một phòng để đồ và một phòng ngủ, à, đúng rồi, căn phòng còn lại trang trí thành phòng tập thể dục cho tôi là được.”

Nói xong, cô ta ngượng ngùng cười, thay đổi giọng điệu: “Bình thường tôi hay chú ý rèn luyện thể chất.”

Phương Nhất Chu nhìn vòng mỡ trên eo đối phương, chìm vào suy nghĩ sâu xa. Bản thân lại càng thêm bội phục sức chịu đựng của Quý Hoài. Anh vẫn có thể nghiêm túc gật đầu, cẩn thận đặt câu hỏi. Đó là cảnh giới mà chính cậu ấy không thể đạt tới.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play