Sau khi rời quán bar, tôi đi thẳng đến tiệm trang sức vì hôm nay là sinh nhật của Dao Dao, tôi đã đặt làm một chiếc vòng tay bằng vàng có khắc tên cô ấy trên đó. Tôi đã nói dối Dao Dao rằng hôm nay tôi làm thêm giờ và muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ. Nhưng khi về đến nhà thì phát hiện cửa đã khóa, tôi bối rối và đập mạnh vào cửa. 

 

 Bên trong, Dao Dao lên tiếng nhưng có chút không kiên nhẫn: “Là ai?”

 

   “Anh, Vương Giai.”

 

Trong nhà vang lên những âm thanh hoảng loạn, vài phút sau, cánh cửa từ từ mở ra, người mở cửa chính là Giang Kỳ. Huyết áp của tôi tăng lên không ngừng, tôi túm lấy cổ áo anh ta: “Anh vào nhà tôi làm gì vậy?”

                                     

“Sửa mạng Internet.” Sau đó Giang Kỳ lấy ra một bộ truyền wifi, “Dao Dao nói bộ truyền wifi  của cậu quá chậm có thể là bị hỏng, nên tôi đã thay nó bằng bộ truyền tám lõi mới, tốc độ siêu nhanh!”

                                        

 Trước đây, vì Giang Kỳ suốt ngày tải phim khiêu dâm nên đường dây Internet hoàn toàn bị cậu ta chiếm đóng. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc kết nối lại một đường truyền mới và lấy một bộ WiFi đã bị  bỏ từ khách sạn để ráp vào.

                                     

 "Nhìn cậu nghèo quá!" Anh ta ném bộ WiFi vào thùng rác rồi lại nói, “Nếu cậu kiếm được ít tiền như vậy Dao Dao đi theo cậu thì  cậu sẽ làm gì để lo cho cô ấy?”

                                            

  Sau khi Giang Kỳ rời đi, tôi hỏi Dao Dao: “Tại sao lại khóa cửa?”

                                        

  “Nó tự khóa, loại khóa bi đó rất dễ khóa lại, sau này anh có thể thay nó.”

                                       

  Tôi chỉ để ý rằng cô ấy đang mặc một chiếc váy ngắn, nếu không cẩn thận, phần kia của cô ấy sẽ bị lộ ra: “Sao em mặc váy ngắn thế?” 

                                                        

“Nóng."

Vì sinh nhật cô ấy nên tôi không muốn cãi vã, tôi vội lấy quà trong túi ra. Cô ấy hào hứng mở hộp ra và phát hiện ra đó chỉ là một chiếc vòng tay nên cô ấy lập tức tỏ vẻ chán chường.

“Nó có phải là vàng nguyên chất không? Nó có được mạ vàng không?”

“Sao thế, anh đã mất một tháng lương cho nó…” 

 Cô ấy đóng nắp lại mà không thèm động đến, “Không sao đâu, để trên bàn cạnh giường ngủ trước đi.”

Tôi mở hộc tủ chiếc bàn cạnh giường ngủ và thấy bên trong có một hộp quà sinh nhật. Tôi lấy nó ra và thấy đó là một chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh.

“Ai cho em vậy?” 

“Anh Giang đưa nó cho em.”

“Đồ đắt tiền như vậy sao em không trả lại cho anh ta?”

Cô ấy nói với vẻ mặt không cam lòng: "Sao lại trả lại cho anh ấy? Em đã kiểm tra, là mấy chục nghìn tệ lận đó." 

Tôi không còn cách nào khác đành phải lấy máy tính ra và tiếp tục lập trình. Không ngờ lúc này sếp lại gọi cho tôi, ông ấy nói càng nghĩ càng thấy nản, tại sao lại thuê một kẻ ngốc như tôi, ngay cả camera cũng không thể phát hiện được? Ông ấy báo với tôi rằng tôi không cần phải đi làm nữa.

Vừa cúp điện thoại, Giang Kỳ lại gõ cửa: “Dao Dao, ở đây tôi có phim mới, phim bom tấn của Mỹ, vừa ra mắt, chúng ta cùng xem nhé!”

Tôi bực bội đến mức mở cửa một cách thô bạo. Tôi chỉ vào mũi Giang Kỳ nói: “Cút đi!Nếu anh còn quấy rối bạn gái tôi nữa, tôi sẽ giết anh.”

“Này, cậu thật dũng cảm, dám nói chuyện với tôi như vậy.” Giang Kỳ vươn cổ, đưa mặt lại gần, “Thử chạm vào tôi xem.”

Tôi đá vào háng anh ta thật mạnh, Giang Kỳ ngã xuống đất, lăn lộn.

Dao Dao đi tới giúp Giang Kỳ,: “Vương Giai, sao anh lại tức giận như vậy? Anh Giang Kỳ, đã tặng em một cái vòng cổ, anh định đánh người ta sao? Không thể rộng lượng hơn một chút sao?”

Giang Kỳ đang lăn lộn trên sàn và hét lên bảo phải lôi tôi vô nhà. Dao Dao vội vàng an ủi anh ta, nói rất nhiều lời tử tế.

Một lúc sau Giang Kỳ bình tĩnh lại và đứng dậy rồi nói: "Hãy nhìn vào khuôn mặt của Dao Dao và để cô ấy đi." 

Anh ta chửi rủa tôi rồi quay trở lại nhà.

Sau một ngày dài, tôi mệt mỏi và buồn ngủ, tôi nằm trước máy tính và viết code một lúc rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Không biết tôi ngủ được bao lâu thì nghe thấy tiếng động gì đó ở phòng khách, tôi dụi dụi mắt phát hiện Dao Dao không có ở trong phòng ngủ. Trong phòng khách TV đang mở, Dao Dao và Giang Kỳ đang ngồi trên ghế sô pha, vừa nói vừa cười.

Tôi thấy thế liền hỏi: "Em đang làm gì thế?" 

Dao Dao vội vàng nhảy khỏi ghế sofa: “Em cùng anh Giang xem phim… Đang định gọi điện cho anh, nhưng anh lại ngủ mất.”

Dao Dao vẫn mặc váy ngắn, nhưng cô ấy đã thay phần thân trên thành bộ trang phục thủy thủ để lộ rốn.

“Em có cần phải ăn mặc như thế này để xem phim không?” 

Dao Dao kéo áo của cô xuống, khi cô ấy cúi đầu xuống tôi nhìn thấy chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh quanh cổ cô ấy. Ôi, cô ấy nó nhanh quá, tôi cảm thấy chua xót trong lòng.

Tôi đề nghị chia tay" "Chúng ta chia tay đi..." 

"Chia tay?" Dao Dao trợn mắt, nắm lấy cổ tay tôi, “Anh không còn yêu em nữa à? Vương Giai?”

 Tôi hất tay cô ấy ra, “Đừng chạm vào tôi, bẩn lắm.”

Trong điện thoại có tin nhắn mới: “Em đã tính toán xong chưa? Anh đợi em đến 12 giờ. Chị Đào.”

Tôi nhìn thời gian, vẫn còn nửa giờ nữa. Tôi lười nói chuyện với họ nữa nên vội mặc áo khoác rồi bước ra khỏi cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play