Bây giờ sách cũng không còn để đọc, kiến thức chuyên ngành lại học xong từ sớm, càng không muốn lên lớp học từng bước từng bước một nên chuẩn bị nói với giáo viên xem xem có thể vào phòng thí nghiệm được không. Nếu như y học truyền thống mà Đồng Vi nói thực sự thần kỳ như vậy, cũng có thể giúp cô giết thời gian.
Nói xong chuyện y học truyền thống, Vương Hiểu Nguyệt hỏi: “Tiêu Hiểu, sao hôm nay cậu lại đến trường học ngủ vậy?” Vương Vệ đã sắp xếp xong hết căn phòng thuê đó, hiện giờ hai người họ gần như đều ở bên ngoài.
Tiêu Hiểu thở dài, giả vờ lo lắng chống cằm nói: “Có lẽ là do anh ấy phiền chán vì tớ, không thường xuyên đưa tớ theo.” Vương Vệ bận rộn hơn cô nhiều, không những phải học môn chuyên ngành mà còn bận kiếm tiền. Đối với việc ăn không ngồi rồi anh luôn có một cảm giác lo lắng rất sâu đậm.
Anh to gan thận trọng, biết được đường dây nhập hàng từ chỗ chú Trương, trưa ngày hôm nay đã đi nhập hàng, cũng không biết bây giờ đã về chưa.
Vương Hiểu Nguyệt trừng mắt: “Thôi đi. Với mức độ yêu thương cậu của chồng cậu, không đưa cậu theo nhất định là vì sợ cậu mệt mỏi thôi. Nhưng anh ấy đi đâu vậy?”
Tiêu Hiểu đương nhiên không tiện nói rằng Vương Vệ bận đi kiếm tiền, chỉ nói rằng có việc.
Đang nói thì có tiếng gõ cửa, Tam Muội thở hổn hển đứng ở ngoài cửa: “Chị hai, anh rể về rồi, đang ở bên dưới đợi chị đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT