Tiêu Hiểu cười cười, có thể nói thế nào đây? Nói là cô cảm thấy những đề thi kia thực sự quá đơn giản, như vậy không phải sẽ trở thành sự khoe khoang một cách trần trụi trong mắt những người khác sao? Chỉ đành nói: “Chỉ là may mắn mà thôi.”
Lý Phương Phương nói: “Không phải là may mắn, hôm nay giáo viên ra một đề bài, liên quan đến rất nhiều kiến thức sau này chưa học đến. Tiêu Hiểu chẳng mấy chốc đã làm xong. Bạn học Tiêu Hiểu, hôm qua tôi thấy cậu không hề đọc sách, hóa ra là lén lút học ở sau lưng.” Cô ta không nhận ra giọng nói của mình đã mang theo chút ghen tị.
Cô ta thi đỗ Kinh đại, tràn đầy mơ ước đi đến đây, sau khi đến đây rồi mới phát hiện hóa ra thành phố lớn lại sầm uất như vậy, hóa ra không phải ai cũng là người nghèo khó.
Cô ta xuất thân từ nông thôn, dựa vào bản thân thi đỗ Kinh đại, đây là ưu thế duy nhất của cô ta. Không ngờ rằng hôm nay lúc đi học ưu thế này lại bị phá vỡ một cách dễ dàng. Cô ta cố gắng học, ngồi nghe giảng không dám phân tâm dù chỉ một giây. Tiêu Hiểu quang minh chính đại bỏ tiết vậy mà lại có thể giải đề một cách dễ dàng, hơn nữa còn là trạng nguyên của kì thi đại học.
Tiêu Hiểu học thì cứ học, tại sao còn muốn lén lén lút lút không để người khác nhìn thấy? Sợ người khác vượt qua mình sao?
Nụ cười của Tiêu Hiểu nhạt đi, nhìn về phía Lý Phương Phương.
Trong lòng Lý Phương Phương hoảng hốt, sau đó nghĩ lại bản thân thực sự không nói gì liền nói với Tiêu Hiểu: “Tiêu Hiểu, tôi cũng muốn chuẩn bị bài trước giống như cậu, nhưng nếu như giáo viên không dạy thì tôi không thể hiểu được, cậu có thể dạy cho tôi được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT