“Cho dù là vợ chồng, cũng không thể có hành vi thân mật như vậy trước mặt mọi người, nếu không bạn học khác nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào?”
Tiêu Hiểu đáp: “Vâng, cháu biết rồi ạ, sau này cháu sẽ không như vậy nữa.”
Quản lý thấy cô nghe lời như vậy, phất tay một cái để cô đi lên.
Đợi sau khi Tiêu Hiểu đi rồi, bà ấy mới cười cười: “Tuổi trẻ thật là...”
Tiêu Hiểu cầm hộp cơm đi vào kí túc xá, mọi người nghe nói Vương Vệ đặc biệt đến đưa cơm cho cô, lập tức trêu ghẹo một hồi.
Đồng Vi thấy kì lạ, hỏi: “Vừa nãy Tam Muội đi lên, sao bạn học Vương Vệ không để em ấy mang lên giúp?”
Vương Hiểu Nguyệt liếc nhìn cô ấy một cái: “Vậy mà cậu cũng không nghĩ ra? Đưa cơm thì đúng là đưa cơm thật, nhưng bạn học Vương Vệ muốm mượn cơ hội nhìn một chút cũng là thật, hai người họ một ngày không gặp mà tựa như ba thu đó.” Đồng Vi bừng tỉnh hiểu ra, sau đó không chịu được xoa xoa cánh tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT