Tưởng Văn Văn lên giường bắt đầu chỉnh đốn, Vương Vệ thì lấy mì đã trụng xong ra thổi, anh còn nhân mấy ngày nay làm một ít thịt sấy khô, mì khô vừa đưc trụng nở, hương thơm đậm đà liền tràn ngập trong toa xe nho nhỏ.
Lúc sáng Tiêu Hiểu không ăn sáng, quả thật lúc này có hơi đói nên dùng mũi hít hà: “Anh, thơm quá.”
Vương Vệ ừ một tiếng, thổi mì đã được trụng xong, xác định không còn nóng mới đưa cho cô.
Anh chỉ phục vụ một mình Tiêu Hiểu, đến Tam Muội cũng là tự mình trụng.
Tam Muội sớm đã quen, tự mình ra tay cơm no áo ấm, chờ sau này cô ấy cũng sẽ tìm cho mình một người đàn ông, có gì ghê gớm đâu.
Ba người bưng mì, nhai thịt khô, mùi hương từ toa xe bay ra ngoài, khiến những người khác thèm nuốt nước miếng. Người ở ngoài toa xe còn như vậy, huống hồ là Tưởng Văn Văn ở cùng toa.
Cô ta mạnh mẽ kìm lại sự muốn nuốt nước miếng, yên lặng móc ra một cái màn thầu mà ăn, nhưng màn thầu trước giờ mềm mại nhỏ nhắn, vào hoàn toàn mất đi sức hấp dẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT