Mấy ngày sau, quả nhiên Tưởng Văn Văn dễ sai bảo hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn còn khó chịu.
Ngồi xe lửa ba ngày ba đêm, rốt cuộc sáng sớm ngày thứ tư cũng tới thủ đô.
Tiêu Hiểu xoa cái eo đau nhức, nhịn không được mà cảm thán: Phương tiện giao thông lạc hậu, khoảng cách ngắn như vậy, nếu là ở Tinh Tế, cho dù ngồi máy bay chậm nhất thì cũng nháy mắt là đã đến.
Kinh Thành là thủ đô của Hoa Quốc.
Tiêu Hiểu đã quen nhìn thành phố lớn ở Tinh Tế, sau khi xuống xe lửa nhìn thấy thủ đô thì kinh ngạc vì sự lạc hậu ở đây, đến giao thông công cộng đàng hoàng cũng không có, người đi trên đường đa số là đi bộ, có số ít người đạp xe, xe buýt rất lâu mới có một chuyến, hơn nữa tốc độ thật sự không dám khen.
Cô kinh ngạc về sự giản dị của thủ đô Hoa Quốc, Tưởng Văn Văn thấy thế thì cho rằng cô là người nhà quê lần đầu trải sự đời.
Tam Muội vừa ra khỏi ga xe lửa đã bị quy mô của thủ đô làm chấn động: Đường phố rộng như vậy, nhiều người có thể đạp xe như vậy, quần áo những người này mặc cũng đẹp…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play