Dưới nét bút của Kỳ Sưởng, dung nhan của Tô Nghê Cẩm quả có thần vận, ngũ quan rõ nét mà sinh động. Chỉ là biểu cảm kia càng nhìn càng khiến nàng cảm thấy kỳ quái. Nói thế nào nhỉ? Biểu cảm không đúng, nàng khi nào từng có… tư thái như thế?
Trông chẳng khác nào thiên nữ phi thiên trong bích họa Đôn Hoàng, tay chân trần trụi, dưới ánh trăng thần thái động lòng người, dáng vẻ uyển chuyển như tiên, thoạt nhìn như thể muốn cưỡi gió mà bay lên cung trăng. Nhưng trên thân nàng khoác cái gọi là y phục, thực chẳng bằng nói là mảnh lụa màu mỏng phủ hờ, dải lụa bay lượn. Nói cho dễ hiểu chính là… có mặc cũng như không.
Thật không ngờ Kỳ Sưởng thường ngày nghiêm trang đàng hoàng, trong đầu lại có thể tưởng tượng ra được như vậy. Nếu không tận mắt chứng kiến, Tô Nghê Cẩm tuyệt đối không biết, thì ra Kỳ Sưởng từng yy* nàng như thế,  chắc chăn phải từng tưởng tượng rồi, thì mới có thể vẽ ra được một bức tranh ấn tượng sâu sắc như vậy.
*tưởng tượng viển vông
Kỳ Sưởng tay kẹp mấy cây bút, vùi đầu vẽ tranh, chẳng mấy chốc, một bức họa có tên “Thiên nữ phi thiên Tô Nghê Cẩm” liền ra đời.
Tô Nghê Cẩm ngắm bức tranh trước mắt, trong lòng phức tạp khó tả.
Nàng nằm mơ cũng chẳng nghĩ tới, Kỳ Sưởng trong mộng lại vẽ nàng thành ra như thế này, yêu mị đến nỗi nếu không biết hắn đang nằm mơ, e rằng nàng đã đỏ mặt xấu hổ tại chỗ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play