Cánh tay của Tô Nghê Cẩm trắng mịn, không hề có vết thương như Kỳ Sưởng vẫn tưởng. Chẳng lẽ là thương ở trong xương? Nhưng nếu thật sự gãy xương, da thịt bên ngoài ít nhiều gì cũng phải có dấu bầm tím mới đúng.
Hắn đưa tay ấn khẽ hai cái lên mặt trong cánh tay nàng, không biết vô tình chạm trúng chỗ nào, Tô Nghê Cẩm bỗng khẽ giật mình, lập tức tỉnh giấc, theo phản xạ rụt tay về, một tay ôm lấy khuỷu tay, mắt mở to nhìn trân trân lên trần, như thể đang xác định xem bản thân đang ở đâu.
“Cánh tay nàng sao vậy? Đau à?”
Nếu lúc trước Kỳ Sưởng chỉ mới nghi ngờ nàng bị thương, thì lúc này hắn đã gần như có thể khẳng định.
Tô Nghê Cẩm nghe tiếng hắn, mới dần dần từ cơn mê tỉnh lại. Nàng vội buông cánh tay ra, định ngồi dậy, lại bị hắn ấn xuống, tay cũng bị kéo trở lại, đặt dưới ánh đèn để hắn xem xét kỹ lưỡng.
“Thiếp… không sao, không đau thật mà.”
Nàng thầm kêu khổ, trong lòng vô cùng hối hận vì đã trót ngủ quên, khiến hắn phát hiện ra điểm khác thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play