Tô Nghê Cẩm nhìn chằm chằm Tô Đại Vân một lúc, bỗng nhiên hiểu ra vì sao nàng ta lại muốn tố mình gian lận.
Vào ngày tứ tuyển thi thư pháp và hội họa, Tô Đại Vân ngồi ngay bên cạnh nàng, tận mắt thấy nàng viết chữ và vẽ tranh. Trong lòng chắc chắn rằng chữ họa của Tô Nghê Cẩm tuyệt đối không thể lọt qua được vòng tuyển chọn. Có lẽ nàng ta cũng thắc mắc, tại sao thứ chữ tranh như ma quỷ kia lại có thể được chọn. Rồi giờ nhìn thấy chữ họa của Tô Nghê Cẩm được hoàng đế khen ngợi trước mặt mọi người, nàng ta khai liền lập tức phát điên.
Cơn ghen thắng lý trí, lòng đố kỵ khoác áo chính nghĩa đã hoàn toàn làm mụ mị đầu óc nàng ta.
Thế mới nói, gian lận đúng là không thể khuyến khích. Tô Nghê Cẩm lại nhìn sang Kỳ Sưởng, mong trên mặt hắn có thể hiện một chút tội lỗi và lo lắng nào đó. Thế nhưng vị Thái tử điện hạ của chúng ta vẫn điềm nhiên như thường, chớ nói là áy náy, đến một tia bối rối cũng không có, ngoài chút ngạc nhiên ban đầu ra, hắn cứ như người ngoài cuộc, tay giấu trong tay áo, ung dung nhìn Tô Đại Vân đang quỳ đất tố cáo.
Hi Nguyên đế vốn đã chuẩn bị đóng dấu rồi, không ngờ lại có người bất ngờ nhảy ra nói có gian lận. Ông nhìn sang Tô Nghê Cẩm một cái, rồi lại liếc nhìn Thái tử.
Hiện tại nàng nương tên Tô Nghê Cẩm này đã là người được Thái tử đích thân chỉ định làm Thái tử phi tương lai. Vậy mà bây giờ lại có người dám tố cáo nàng gian lận ngay giữa điện. Thái tử chẳng lẽ không định ra mặt che chở chút nào sao?
Hi Nguyên đế hi vọng được trao đổi ánh mắt với Thái tử một chút. Dù sao nàng nương này cũng sắp thành con dâu ông, nếu nhi tử chịu ám chỉ gì đó, thì ông cũng không ngại mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT