Tô Nghê Cẩm trơ mắt nhìn Kỳ Sưởng đem ba đóa hoa một vàng hai đỏ trong tay mình đặt lên chiếc khay bạc sạch sẽ trước mặt nàng. Nàng hoàn toàn bị  hành động khoa trương  này của Kỳ Sưởng làm cho giật mình.
Không chỉ riêng Tô Nghê Cẩm ngỡ ngàng, cả đại điện cũng chìm trong im lặng chết lặng.
Đặc biệt là mấy vị vương gia vừa bị Kỳ Sưởng trả lại mẫu đơn đỏ, lúc này chỉ biết ngơ ngác nhìn đóa hoa bị trả lại, mà câu nói của Thái tử khi nãy vẫn còn văng vẳng bên tai họ...
"Ta thấy tiểu thư Tô gia độc chiếm phong quang thì không ổn lắm, đều là huynh đệ với nhau, sao có thể vì một nữ tử mà tranh đoạt?"
Vậy nên… Thái tử ngài nói một cách khoa trương để ngăn cản huynh đệ tranh giành một nàng nương,  nhưng xoay người liền chiếm người ta làm của riêng là sao? Cái này gọi là gì? Gọi là: “Ngươi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục” đấy à? Có cần ta khen ngài một câu “vì huynh đệ hòa thuận, hy sinh thân mình” không?
Ninh Quý phi lúc trước còn đang âm thầm khen ngợi Thái tử chín chắn, uy nghiêm, có tầm nhìn xa trong rộng giờ đây nghe Thái tử nói vậy cũng suýt nữa té khỏi ghế.
Thái tử  chín chắn đâu? Uy nghiêm đâu? Có tầm nhìn xa đâu rồi? Chuyện gì đã xảy ra với ngài vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play