Hậu viện Đông Bình Bá Phủ truyền đến tiếng khóc bi thương. Đông Bình Bá phu nhân Vương Thị đứng lặng trong sảnh hồi lâu, cuối cùng vẫn không thể nhẫn tâm rời đi.
 Nữ nhi đã khóc liên tục mấy ngày nay, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ đôi mắt cũng khóc đến mù lòa. Nghĩ đến nữ nhi đang khóc lóc thảm thiết, chính Vương Thị cũng cảm thấy lòng đau như cắt, nước mắt như muốn trào ra. Đây rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Nghĩ đến những chuyện rối ren vừa xảy ra mấy ngày này, Vương Thị cảm thấy tâm trạng càng thêm buồn phiền. Bà quay về phòng, bảo các nha hoàn lui ra ngoài hết, sau đó bước đến ngồi bên mép giường nơi Đỗ Yên Nhiên đang nằm khóc nức nở. Dù cố nhịn một lúc, cuối cùng Vương Thị cũng không thể kiềm chế được.
 "Đừng khóc nữa! Làm ra cái chuyện mất mặt đến thế, ngươi còn không biết xấu hổ mà khóc!" Vương Thị mắng, giọng đầy tức giận.
 Đỗ Yên Nhiên đang úp mặt trên giường, nghe vậy hơi khựng lại một chút, nhưng ngay sau đó lại bật khóc lớn hơn, âm thanh càng thêm thê lương. Vương Thị nóng nảy, giơ tay đập hai cái lên chăn đắp trên người nàng, tức giận quát: "Ta bảo đừng khóc nữa mà!"
 Đỗ Yên Nhiên như thể đang dỗi với Vương Thị, chẳng những không ngừng khóc thút thít mà còn bắt đầu khóc lóc om sòm, đập tay vào gối, làm ra dáng vẻ trẻ con giận dỗi. Trong cơn tức giận, nàng vung tay đập mạnh vào thành giường, khiến cơn đau truyền đến làm nàng càng khóc thêm phần bi thương. Lần này Vương Thị rốt cuộc cũng đau lòng, vội vàng ôm lấy Đỗ Yên Nhiên nói:
 "Được rồi, được rồi, tiểu tổ tông của ta, đừng khóc nữa. Tay có đau không? Để nương xem nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play