Sáng sớm hôm sau, Lâm Bán Hạ không thấy Tống Khinh La đâu, mà lại gặp Quý Nhạc Thủy hăng hái tràn trề chuẩn bị đi làm.
Quý Nhạc Thủy vẫn không dám vào nhà cậu, ngay cả cửa cũng không dám gõ, chỉ gọi điện hẹn gặp Lâm Bán Hạ ở bên ngoài.
Hai người vừa trò chuyện vừa rời khỏi khu chung cư, mua bữa sáng ở gần trạm xe buýt rồi đánh chén ngon lành. Cậu hỏi Quý Nhạc Thủy tối qua có gặp chuyện gì không, cậu ta lắc đầu bảo mình ngủ rất ngon, không gặp phải thứ gì cả. Chỉ là gần sáng cậu ta mơ màng tỉnh giấc một lần, cảm thấy dường như trong phòng khách có người đi qua đi lại song cũng không thấy sợ hãi, nhanh chóng ngủ tiếp.
Nghe thấy thế, Lâm Bán Hạ yên tâm hẳn, thầm nhủ Tống Khinh La quả nhiên có chút bản lĩnh.
Có điều Quý Nhạc Thủy vẫn hơi sầu lo, vừa gặm quẩy vừa hỏi: "Bán Hạ, cậu nói xem rốt cuộc thứ trong nhà anh ta là gì? Còn nữa, sao tôi lại thấy được mấy thứ linh tinh trong nhà chúng ta nhỉ?"
"Tôi cũng không rõ."
"Nghĩ lại cũng hơi sợ." Quý Nhạc Thuỷ do dự nói. "Giải quyết xong chuyện này, cậu dọn ra ngoài với tôi đi, chỗ này thực sự không thể ở lâu."
Lâm Bán Hạ: "Tôi nghĩ đã."
Quý Nhạc Thuỷ cũng biết Lâm Bán Hạ có lý do riêng, vì thế khi thấy cậu khéo léo từ chối cũng chỉ đành thở dài một cái, không tiếp tục khuyên nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play