Lâm Bán Hạ từng nghe một câu thế này,
"Khi ấy nàng vẫn còn quá trẻ, không biết rằng những món quà mà vận mệnh ban cho đều đã sớm được âm thầm định giá (*).”
(*) Trích từ cuốn tiểu sử Marie Antoinette: The portrait of an average woman.
Những lời này thật sự rất phù hợp với trường hợp của Trình Ngọc Lưu.
Trình Ngọc Lưu dùng bí mật của mình để thoát khỏi cảnh đói nghèo, theo lý thuyết hẳn cô ta đã rất vui vẻ. Có thể cô ta đã từng bao lần mơ ước được ở trong khu nhà cao cấp, ăn thức ăn đắt tiền, mặc trang phục lộng lẫy, nhưng Trình Ngọc Lưu lại phát hiện ra, cô ta càng ngày càng khó đạt được cảm giác vui sướng. Nói không ngoa, đây là một biểu hiện rất trực quan, cái cảm xúc gọi là vui mừng, tựa như bị thứ gì đó không ngừng rút cạn, cô ta liều mạng tiêu tiền cũng chẳng thể cảm nhận được 1% cảm xúc vui vẻ hạnh phúc trước đây.
"Ban đầu chỉ cần mấy chục nghìn tệ đã khiến tôi vui mừng tột độ." Trình Ngọc Lưu không nhanh không chậm nói: "Lần sau lại trúng trăm nghìn vạn nữa, nhưng tôi không có chút cảm giác gì."
Hai người yên lặng nghe, không nói chen nửa lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT