Thật ra Lâm Bán Ha vẫn còn khá mơ hồ về nội dung công việc cụ thể mà Tống Khinh La đề cập đến, nhưng điều duy nhất cậu biết chính là công việc này chắc chắn chẳng ra sao. Nếu không anh đã chẳng đáng thương đến mức thuê căn hộ nhỏ bên cạnh nhà cậu để sống tạm. Còn câu “tiền lương công việc này không tệ" mà Tống Khinh La nói, cậu không để trong lòng. Chẳng phải mấy người bán hàng đa cấp vẫn ngày ngày tẩy não đám nhân viên rằng ba năm sau họ có thể kiếm được số tiền lên đến năm trăm nghìn tệ đấy sao, mấy câu thế này nghe cho vui là được rồi.
Theo lời Tống Khinh La nói thì anh đã để trong phòng thứ gì đó để ngăn chặn tác dụng của biển số trên nhà Lâm Bán Hạ, để Quý Nhạc Thuỷ có thời gian hồi phục tinh thần. Chỉ cần trạng thái tinh thần tốt lên, không thấy những ảo giác đáng sợ kia nữa thì cậu ta có thể dễ dàng dọn đi.
Sau khi biết việc này, tâm trạng của Quý Nhạc Thủy hết sức phấn khởi, mời Lâm Bán Hạ ra ngoài ăn mừng một bữa. Lâm Bán Hạ hỏi Tống Khinh La có đi không, Tống Khinh La từ chối, nói mình có vài việc cần xử lý.
Lâm Bán Hạ "ồ" một tiếng, thay quần áo đi tới chỗ hẹn.
Thời tiết âm u một tuần, cuối cùng đã trong trẻo trở lại. Lâm Bán Hạ đi trên đường, tận hưởng ráng chiều tươi đẹp.
Chỗ hẹn với Quý Nhạc Thuỷ là một cửa hàng thịt nướng cách nơi làm việc của Lâm Bán Hạ không xa lắm, giá cả cũng hợp lý, bọn họ thường xuyên hẹn nhau ăn ở đây.
Hôm nay Lâm Bán Hạ không đi làm, bèn đến trước gọi đồ ăn, nhân tiện bật nóng bếp trước chờ Quý Nhạc Thuỷ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play