Đỗi Đỗi đem con bào ngư to nó tìm được cho Tiết Hựu Bạch, cậu đương nhiên không thể để nó đói bụng, lấy mấy con sò nhặt được ra chia cho nó hơn một nửa.
Vừa nãy còn mặt mũi ỉu xìu, Đỗi Đỗi vui vẻ ôm sò, "thịch thịch thịch" đập vỏ ăn ngon lành, quên béng rằng mấy con sò này là do nó vất vả cạy được dưới đáy biển, bị Tiết Hựu Bạch tiện tay lấy mất.
Ăn no nê rồi, Đỗi Đỗi như nhớ ra mình vừa nãy còn giận dỗi thì lại mặt mũi xị xuống, cố ý quay đầu đi không thèm nhìn Tiết Hựu Bạch.
Tiết Hựu Bạch giờ coi Đỗi Đỗi như thú cưng cỡ lớn, mà thú cưng thì phải dạy dỗ mới hiểu ý chủ. Lúc này, kiến thức chuyên môn của một nhân viên vườn thú tương lai như cậu phát huy tác dụng.
Cậu thử dạy Đỗi Đỗi chỗ nào được vuốt ve, chỗ nào không được. Cách dạy rất đơn giản, là cơ chế "thưởng phạt".
Nếu Đỗi Đỗi làm đúng, cậu sẽ thưởng cho nó, ví dụ như một cái cọ cọ, một con hàu, hoặc là dịch vụ vuốt ve lông mượt mà. Nếu nó làm sai, cậu sẽ nghiêm khắc từ chối, kiên quyết nói "không".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT