Một là bức "Công chúa thủ thành" tại từ đường họ Đổng, hai là bức bích họa "Tháp Tứ Phương" ở chùa Phổ Ninh. Thành tựu hiện tại của cô rõ ràng vượt xa các bạn học cùng khóa, nhưng nếu chỉ dựa vào hai tác phẩm này mà so sánh với các họa sĩ có thâm niên và kinh nghiệm dày dặn, thì cô hoàn toàn hiểu rằng mình vẫn chưa đủ tầm. Điều này, cô luôn ý thức rất rõ.
Vì thế, cô hỏi ngược lại Bùi Hà Yến: “Anh không muốn em đi sao?”
“Không.” Bùi Hà Yến phủ nhận. “Nhưng nếu em đi, có lẽ sẽ không thoải mái lắm.”
“Không thoải mái ở khía cạnh nào?” Liễu Liễu vừa hỏi vừa để ý thấy ánh mắt anh thoáng chút bất đắc dĩ, lập tức nghĩ đến khả năng chuyện này có liên quan đến cả hai: “Giống như… gặp phụ huynh à?”
Vừa nói xong, cô cũng tự mình im lặng.
Nhìn cô nhăn mặt như bánh bao, Bùi Hà Yến không nhịn được cười. Anh đưa tay nhéo nhẹ má cô: “Đại khái là như vậy.”
Bị nhéo, Liễu Liễu lập tức nhìn quanh bốn phía, vội vàng gạt tay anh ra, giả bộ giận: “Anh đừng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT