Cô còn phải dẫn anh về nhà.
Khác với những lần lui tới trước, hôm nay Bùi Hà Yến không mặc chiếc sa y mỏng nhẹ, gần như không thể nhìn ra hoa văn thường ngày nữa. Thay vào đó, anh khoác lên người bộ tăng y mà một đại đệ tử như anh vốn nên mặc, để tham gia khóa lễ buổi sáng.
Người dẫn lễ hôm nay cũng là anh. Anh đứng trang nghiêm trước điện, lặng lẽ chờ đợi các tín đồ. Khi mọi người đã tề tựu đông đủ, anh tiến lên một bước, đứng dưới tòa Phật Tổ, bắt đầu tụng kinh bằng giọng đọc trầm tĩnh, đầy thành kính.
Về hình thức, ngày hôm nay dường như không khác gì mọi ngày. Trong mắt khách hành hương, chỉ là một vị tăng nhân khác đảm nhiệm vai trò dẫn lễ, còn chư tăng thì ai nấy đều yên lặng, trang nghiêm, không khí hết sức thành kính.
Nhưng Liễu Liễu biết, hôm nay là lần cuối cùng anh tụng kinh vào buổi sớm. Là lần cuối cùng anh đứng trong đại điện để vì các sư đệ, sư điệt tụng đọc kinh văn. Hai giờ đồng hồ thường ngày vốn dài đằng đẵng, hôm nay lại khiến cô chỉ mong thời gian có thể trôi chậm lại một chút.
Khi hương trong điện sắp cháy hết, giọng tụng của anh cũng dần dừng lại. Tay anh ngừng lần chuỗi Phật châu. Anh ngẩng đầu, chăm chú nhìn pho tượng Phật trước chính điện thật lâu.
Ánh mặt trời sớm xuyên qua khung cửa sổ rộng mở, giống như luồng ánh sáng của đèn tụ quang, từ nhiều phía chiếu vào trong điện. Ánh sáng vừa vặn bao phủ lấy cả pho tượng Phật lẫn anh, khiến người ta có cảm giác, trong đại điện lúc này, ngoại trừ tiếng tụng kinh ngân nga, chỉ còn lại một mình anh đối diện Phật Tổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT