Bùi Hà Yến ngồi bệt dưới đất, đang lật xem một chiếc rương gỗ. So với người hiện đại thường chuộng thùng giấy hay vali tiện lợi, anh dường như lại ưu ái những chiếc rương gỗ mang đủ kiểu dáng cổ điển. Anh không mấy bận tâm đến việc chúng nặng nề, lại khó vận chuyển.
Thật ra, từ mười năm trước, anh đã sống theo kiểu có “trọng lượng” như thế — một lối sống có phần thiên về cảm xúc và kỷ niệm.
Liễu Liễu đảo mắt nhìn quanh căn phòng, rồi ngồi xuống bên cạnh anh trên chiếc chiếu trúc sau khi được anh mời. Cô hỏi: — Anh vốn đã thu dọn xong rồi, nhưng lại mở ra từng cái xem lại một lần nữa?
Bùi Hà Yến bị cô nói trúng tim đen, bật cười. Anh không thể chối, đành lảng sang chuyện khác: — Em mang gì đến vậy?
Quả nhiên, cô lập tức bị dẫn sang hướng khác. Cô đặt chiếc tráp gỗ đàn hương nặng trịch vào tay anh: — Đây là cái hộp anh tặng em vào ngày đầu nhập thiền viện, đựng thư của ba em.
— Em đã xem hết rồi à? — Anh hỏi.
Liễu Liễu lắc đầu: — Vẫn chưa xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play