Cuối cùng, một ngày nọ, anh lấy cuốn kinh Phật trong giỏ ra, xé nát những trang kinh mà anh từng coi như sinh mệnh, đan chúng thành từng đóa hoa ưu đàm rồi thả xuống dòng sông.
Lần này, những bông hoa không còn chìm xuống đáy. Hoa ưu đàm được ánh sáng Phật pháp che chở, chao đảo theo dòng nước, trôi về phía xa xăm. Anh không thể nhìn thấy liệu cô ấy cuối cùng có nhặt được một trong số những bông hoa ấy không, và có thuận lợi chuyển kiếp không.
Khi những bông ưu đàm trôi đi, những ngón tay anh chìm trong nước càng lúc càng đau. Dòng sông cuộn chảy như một loạt miệng há rộng, trong đó ẩn giấu những lưỡi dao sắc bén, không chút thương xót cắn xé máu thịt anh.
Anh nhìn thấy bên dưới dòng nước, xương và thịt ở các ngón tay anh rời nhau, để lộ những đốt xương trắng hếu. Nhưng ngay cả những đốt xương ấy, anh cũng không thể giữ lại; chúng lần lượt hóa thành bụi, tan vào dòng nước.
Cả bàn tay anh bị nuốt chửng, những hạt bụi hóa thành từng tia sáng Phật pháp, đuổi theo các bông ưu đàm.
Bà lão đứng nhìn lạnh lùng, không hề ngăn cản anh lấy xương Phật hiến hoa.
Anh từ đầu đến cuối không nhíu mày lấy một lần, chỉ bình tĩnh chịu đựng, cảm nhận nỗi đau như bị lăng trì róc xương: “Cô ấy mỗi ngày đều chịu nỗi đau như thế này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT