Nhan Ký Vân vừa mừng vừa sợ đối với việc Thu Hỉ đã ra khỏi lâu đài, y đã rời khỏi lâu đài trong thời gian quy định của hệ thống, chưa kể từ lúc thông báo đến giờ vẫn chưa đến mười phút, hẳn đã dùng phương tiện giao thông, nhưng tại sao khi vào phố Tiểu Vân lại bị người chơi khác theo dõi vậy?
Cậu nhìn Lương Dư, hy vọng hắn ta nắm được ý muốn của cậu nhưng vẫn không có tác dụng, Lương Dư vẫn không tiếp nhận tín hiệu của cậu như cũ, NPC này quá cứng đầu, căn bản không thể sai bảo hắn ta được.
Nhan Ký Vân xoay người thoát khỏi tay của Lương Dư, cậu chạy vào phòng tìm Đường Thực, truyền suy nghĩ của mình cho anh ta.
Đường Thực dễ bị khống chế hơn Lương Dư nhiều, anh ta là NPC có thể sử dụng, dù tiêu ít tích phân tặng lễ vật nhưng vẫn nguyện ý nghe lời làm việc, ai cũng thích công nhân như vậy hơn.
Đường Thực tiếp nhận ám chỉ của Nhan Ký Vân, anh ta đi đến ban công, hỏi Lương Dư: “Bên ngoài có chuyện gì sao?”
Lương Dư: “Không biết, trấn Thanh Vân của mấy người cũng kém an toàn thật, mỗi ngày đều có người đuổi đánh.”
Đường Thực: “Trước kia không hỗn loạn như vậy, hai ngày nay là mùa tường vi, người từ bên ngoài đổ xô vào nên cũng có nhiều sự việc xảy ra, nhưng tại sao bốn người bọn họ lại đi ức hiếp một người tàn tật và một ông già?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play