Nỗi lo của Thu Hỉ nhanh chóng được Cố Văn Trúc hóa giải, y cũng nhanh chóng chấp nhận sự thật rằng mình là người giấy, có lẽ là do xui xẻo quen rồi, còn sống đã rất may mắn, sự u ám mấy hôm nay lập tức tan biến, chỉ cần chân y có thể phục hồi là được.
Nghe xong thiết lập bối cảnh phó bản, y vỗ vỗ ngực: “May quá, hóa ra đây là thiết lập bối cảnh của phó bản. Nhưng mà, xung quanh thị trấn toàn là nước, đi đường thủy ra ngoài thì không ổn lắm.” Chỉ cần thuyền lật, họ ngâm mình trong nước, thì coi như giao mạng sống của mình cho thần sông, thần tiên cũng không cứu được.
Đây cũng có thể là lý do tại sao người trấn Giang Nam không thể rời đi, dù có tìm được cơ hội ra ngoài cũng không sống được.
Đội của họ đã thành công hội hợp, nhưng sức chiến đấu không tăng lên, Thu Hỉ chỉ còn lại nửa thân thể trong phó bản này chỉ có thể nằm liệt giường.
May mắn là mục tiêu “tìm đồng đội” của họ đã hoàn thành, tiếp theo là tìm người sống duy nhất trong toàn thị trấn.
Cửu gia có người, nhưng họ lại không có mục tiêu, trung tâm thị trấn ít nhất có khoảng ba mươi nghìn dân, họ muốn tìm một người sống trong số đó khó như lên trời, vì vậy cách tìm người ở từng nhà không thực tế. Dùng cách đăng báo cũng không hiệu quả, không có ảnh và đặc điểm của đối phương.
Vậy họ đi tìm Vệ Lưu sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT