Người sống duy nhất ở trấn Giang Nam, đây là một gợi ý rất rõ ràng.
Vệ Lưu muốn sống sót nhờ người sống này, nhưng tại sao hắn ta lại không thể phân biệt được người thật và người sống? Bởi vì tất cả đều là người giấy, nên không thể phân biệt được người thật sao?
Cố Văn Trúc và Hạ Nguyên Nhạc không suy nghĩ nhanh bằng Nhan Ký Vân, thực ra Hạ Nguyên Nhạc vẫn còn mắc kẹt ở việc cả trấn đều là người giấy.
Hạ Nguyên Nhạc vẫn đeo một cái túi nhỏ trên người, cậu ta cất cuốn sách đi, rồi hỏi Nhan Ký Vân: “Làm sao mà cậu suy luận ra người trong trấn đều là người giấy? Rồi làm sao phát hiện ra sự khác biệt giữa Liễu Cảnh Hi và Vệ Lưu?”
Nhan Ký Vân nói: “Cái này chẳng phải rất đơn giản sao? Dùng phương pháp loại trừ.”
Cửu gia cũng không biết chi tiết lắm: “Tôi cũng muốn nghe, Ký Vân nói rõ hơn đi.”
Nhan Ký Vân nhìn Cửu gia, biết là thân phận NPC, cậu cân nhắc lời lẽ: “Trước hết phải bắt đầu từ Liễu Cảnh Hi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT