Theo nghĩa đen thì Nhan Ký Vân đúng thật không phải người. 
Bản thân cậu cũng không nghĩ mình có thể tìm đạo cụ thuận lợi như vậy, cái này có liên quan với việc cậu nguyện ý buông bỏ hình người, giả làm một con mèo ngu ngơ hoàn toàn không phải vấn đề gì lớn, chỉ cần cậu không chọn sai người thì có thể tạm sống với bọn họ.
Bất quá, lúc này Nhan Ký Vân cũng gặp khó khăn, sau khi cậu đụng vào “Vòng tay màu đen”, đạo cụ cậu muốn đã vào hàng đạo cụ, nhưng đạo cụ vẫn ở yên trên tay NPC, Lương Dư và Trần Hiểu Vũ có khả năng vẫn phải đi theo kịch bản, cậu không định chen vào việc này, có thể trốn đi trước. 
Nhưng ai ngờ tốc độ của Trần Hiểu Vũ lại nhanh như vậy, cô ta bắt Nhan Ký Vân một cách nhanh chóng, đừng nhìn đối phương bề ngoài kiều nhược, tay của cô ta khá lớn, tựa như phát tiết cảm xúc mà dùng sức ấn Nhan Ký Vân xuống sàn, cả ác ý của cô ta cậu cảm nhận được. 
Nhan Ký Vân không định để cô ta làm như vậy, cậu không muốn chết trong tay NPC, quay người hung hăng cào vào tay cô ta, lập tức vẽ ra ba đường máu. 
Trần Hiểu Vũ thét ra tiếng: “A, cái con mèo hoang này cào em!”
Mà Lương Dư giống như không nghe thấy tiếng cô ta thét, ôm mèo đen bị ấn đến tức giận lên, trong lòng có chút không vui, thần sắc và tốc độ Trần Hiểu Vũ ấn mèo đen xuống hắn ta đều thấy hết. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play